Khi Ôn Tri Dư về đến nhà đã quá nửa đêm. Lục Cần đã ngủ sớm, nên cô phải rón rén bước lên lầu. Đúng lúc ấy, cô chạm trán
Ngày: Tháng Một 15, 2025
Chương 29Chương 29
“Em không…” Cô gái nói không được tự tin cho lắm: “Lần trước em nói muốn ngủ với anh, là vì đùa giỡn kiểu đó với bạn bè, không biết
Chương 28Chương 28
Mưa quét qua mặt đường, nước đọng thành dòng chảy dọc theo hành lang lát gạch xanh. Dưới mái hiên, Ôn Tri Dư lặng lẽ đứng nhìn. Lục Cần vừa
Chương 27Chương 27
“À, em và Trưởng tổng có chuyện gặp nhau, xong chuyện, tiện thể đưa anh ấy một đoạn.” – Cô nói. Bình thường cô toàn đi taxi, đây là lần
Chương 26Chương 26
Ôn Tri Dư lặng im không nói. Câu hỏi đó quá khó để trả lời. Đúng hay không đúng, cô đều không thể khẳng định được. Cũng chẳng biết phải
Chương 25Chương 25
Anh quay đầu đi, không phải để né tránh, cũng không phải chấp nhận. Anh chỉ hỏi: “Chuyện từ khi nào?” “Gì cơ?” “Anh hỏi, từ khi nào em thích
Chương 24Chương 24
Ôn Tri Dư biết anh đang nhắc đến chuyện lần trước. Cô nói: “Về em bận công việc quá nên quên mất.” Anh chỉ “ừ” một tiếng nhẹ. “Anh biết
Chương 23Chương 23
Trong nhật ký năm xưa, Ôn Tri Dư đã viết một câu: “Năm tôi mười lăm tuổi, gặp được một người. Chỉ thoáng nhìn đã khiến tim đập loạn nhịp,
Chương 22Chương 22
Ôn Tri Du không nói ra sự thật, vốn dĩ cô đã không còn muốn nói chuyện nữa, giờ đây cô chỉ là một kẻ non nớt chưa có kinh
Chương 21Chương 21
Cô nhớ về những lời Diêu Hủy kể. Trên chuyến tàu đi về phía Tây Bắc, cô ấy ngồi ghế 062, còn anh chàng chủ tiệm hoa ngồi ghế 063,