Ôn Dữu không hề chớp mắt nhìn anh, biểu biểu biểucảm cảm cảmhơi thả lỏng, có có có chút buồn cười, cười, cười,nhưng lại lại lạicố gắng gắng gắngkìm kìm kìmnén.
Không khí giữa giữa giữahai người người ngườicuối cùng cũng cũng cũngkhông không khôngcòn căng thẳng như vậy.
Giống như trở lại thời cấp ba. Khi đó, Vân Thâm và đám bạn bạn bạnhữu của của của anh hay trêu chọc Ôn Dữu và các bạn bạn bạnnữ, chẳng ra làm sao cả. cả. cả.Nếu các cô gái thật sự tức giận, bọn bọn bọnhọ họ họ“xuống nước” nước” nước”còn còn cònnhanh hơn cả tên lửa.
Vân Vân VânThâm là người “cứng” “cứng” “cứng”nhất trong số đó.
Kể Kể Kể cả không nhận sai, anh cũng sẽ vòng vo tam quốc mà mà mànhận.
Một người toàn toàn toàntính xấu, ai ai aicũng đừng hòng từ chỗ anh mà thoải mái rời đi.
Hôm nay, Ôn Ôn ÔnDữu thật sự sự sựkhông có “khí phách”, phách”, phách”,cứ thế mà hết giận.
Cô thừa thừa thừanhận, tay nghề của của củamình mình mìnhđúng là là là“rác “rác “rácrưởi” thật.
Anh đã thích ăn “rác rưởi” như vậy, vậy, vậy,không ăn sẽ phát phát phátđiên, điên, điên,thì cô đành phát từ từ từbi, cho cho choanh ăn hết hết hếtvậy.
Cuối cùng, Ôn Dữu ôm bát salad hoa quả do Vân Thâm làm về phòng. phòng. phòng.
Tài Tài Tàidao cắt của anh thật thật thậtđẹp, đẹp, đẹp,mỗi miếng hoa quả đều vuông vắn, căng mọng.
Sữa chua nhạt rắc rắc rắchạnh hạnh hạnhnhân xay và đào dẹt dẹt dẹtsấy sấy sấymuối, muối, muối,trộn trộn trộncùng hoa quả, hương hương hươngvị phong phú lại thanh thanh thanhmát, mát, mát,khiến người người ngườita ăn không dừng được.
Thật sự là là làquá quá quá ngon.
Hơn nữa trước đó không lâu lâu lâuđã đã đã ăn cơm rang, rang, rang,vị giác giác giáccủa Ôn Ôn ÔnDữu trong thời gian ngắn đã “say mê” mê” mê”hai lần.
Say Say Saymê đến đến đếnmức mức mứccô cảm thấy mình bị bị bị mỹ thực “bắt cóc”, cóc”, cóc”,bắt đầu đầu đầutự tự tựkiểm điểm bản bản bản thân
Vừa rồi dựa vào cái gì mà tức giận? Dựa vào cái gì?
Trước món cơm rang và salad hoa quả ngon như vậy, chút tính khí cỏn con của cô có có cóđáng gì?
Ăn Ăn Ănxong salad hoa quả, Ôn Ôn ÔnDữu Dữu Dữulưu luyến không không khôngrời và và vàđi ra ngoài rửa bát.
Phòng bếp bếp bếpbật đèn, có người ở trong.
Vân Thâm cũng vừa ăn xong, nhanh chân hơn cô một bước, chiếm bồn rửa rửa rửabát trước.
Thoáng nhìn bóng bóng bónglưng anh, hơi cong eo, eo, eo,được ánh ánh ánhđèn đèn đènvàng ấm áp áp ápbao bao bao phủ, giống như một một mộtbức tranh. tranh. tranh.
Ôn Ôn ÔnDữu điều điều điềuchỉnh chỉnh chỉnhbiểu cảm, cảm, cảm, lặng lẽ đến gần, gần, gần, khẽ gọi: gọi: gọi:“Đàn anh, anh ăn xong rồi ạ?”
“Em đi không có có có tiếng động à?” Vân Thâm Thâm Thâmmí mắt cũng không động, giọng nói trầm thấp vững vàng, có chút “run rẩy”, rẩy”, rẩy”,“Làm tôi sợ sợ sợmuốn ch·ết.”
Ôn Ôn ÔnDữu cười gượng: “Gan anh cũng cũng cũngbé thật.”
Vân Thâm Thâm Thâmliếc cô một cái: “Để bát bát bátvào đó đi.” đi.” đi.”
Ý là anh sẽ rửa.
Cô có có cóthể đi rồi.
Ôn Dữu ngoan ngoãn đặt bát xuống, đứng im không nhúc nhích, lặp lại câu hỏi vừa rồi: rồi: rồi:“Đàn anh, cái đó, đó, đó,em làm… làm… làm…anh anh anhăn hết rồi ạ?”
Vân Thâm đứng thẳng dậy, cười như như nhưkhông cười: cười: cười:“Không thì sao?”
Ôn Dữu nghĩ nghĩ, nói thẳng: “Biết đâu đâu đâulén đổ sau sau saulưng em.”
Vân Vân VânThâm:……
Ôn Dữu nói xong, mới cảm thấy những những nhữnglời này không được thân thiện thiện thiệncho cho cholắm, giống như đang đang đangchỉ trích anh, anh, anh,vội vàng bổ sung: “Ý em là, anh đổ đi cũng không sao. Nhiều như như như vậy, em em emsợ sợ sợanh ăn no quá, dạ dày không thoải mái.”
Vân Thâm nhìn cô, cô, cô,dường như xuyên tạc ý tốt của cô, không hề báo trước hỏi: “Vẫn chưa hết giận à?”
Ôn Dữu giật giật giậtmình.
Lời cô nói nghe có vẻ “âm dương quái khí” (mỉa mai) vậy vậy vậysao?
Rõ Rõ Rõràng không có ý ý ý đó.
Cô Cô Cômuốn giải thích, đang đang đangtìm tìm tìmtừ, liền nghe người đàn ông trước mặt thản nhiên nói: “Nói cho em em em một tin tốt.”
Trong lời nói hàm ý, ý, ý,như muốn cho cô vui lên một chút.
Ôn Dữu chớp chớp mắt: “Tin “Tin “Tintốt tốt tốtgì ạ?”
Vân Thâm: “Sáng mai tôi tôi tôiđi rồi, trong một một mộttháng tháng sẽ không đến đến đếnlàm phiền em.” em.” em.”
……
Đúng là tin tốt lành.
Qua một lúc lâu, lâu, lâu,Ôn Dữu mới khô khan đáp một chữ: “Vâng.” “Vâng.” “Vâng.”
Vân Thâm không để ý phản ứng của cô, không không khôngkhí im lặng xuống. Ôn Dữu cũng không biết nói gì, nói nói nóimột câu câu câu“Chúc anh ngủ ngon”, cô rời khỏi phòng bếp, bếp, bếp,trở trở trởvề về vềphòng phòng phòngngủ, nhắm mắt nằm xuống xuống xuốnggiường. giường. giường.
Cô rất rõ ràng, Vân Vân VânThâm sáng mai rời rời rờiđi là do sắp xếp công việc, không liên quan gì đến lời nói nói nóivà hành động của cô cô côtối tối tốinay.
Hơn nữa, tối nay cô cũng không nói sai sai saihay làm làm làmsai gì.
Ôn Dữu Dữu Dữu nằm thẳng trên giường, giường, giường,hai hai haimắt mắt mắtđăm đăm, nhìn nhìn nhìnchằm chằm trần nhà.
Đầu óc không không khôngchịu khống chế mà nghĩ, tại sao mình lại quyết quyết quyếtđịnh chuyển đến đến đếnđây ở.
Nguyên nhân lớn nhất nhất nhấtlà diện diện diệntích, vị trí, môi trường của căn căn cănhộ đều rất tốt, vừa tiện cho cô đi làm, lại có thể ở ở ởthoải mái. Bỏ lỡ nơi này, gần như không thể tìm được nơi nào tốt hơn.
Nhưng mà, mà, mà, lúc Vân Nhiêu mới giới thiệu thiệu thiệucăn căn cănhộ này, Ôn Dữu rất do dự. dự. dự.
Tình cảm thời niên niên niênthiếu, thiếu, thiếu,cô cô côđã sớm buông bỏ.
Theo Theo Theothời gian trôi qua, sự chấp nhất trong quá quá quákhứ, khứ, khứ,bây giờ cũng cũng cũngchẳng là gì.
Chỉ cần không chạm vào, vào, vào, những tâm tư tư tưđó sẽ ngày càng phai nhạt, một một một ngày nào đó cũng sẽ hoàn toàn biến mất.
Cho Cho Chonên Ôn Ôn ÔnDữu ban đầu có chút chút chútkháng cự việc thuê nhà của Vân Vân VânThâm, không muốn dính dáng quá quá quánhiều đến anh, không muốn làm cho tâm trạng bình bình bìnhtĩnh lại nổi sóng.
Tuy rằng kháng cự, nhưng lại lại lạikhông kiên quyết, nếu không cô đã trực tiếp tiếp tiếptừ chối Vân Nhiêu, Nhiêu, Nhiêu,chứ không phải chạy đến chùa Nam Âm Âm Âmđi đi đixin xin xinxăm. xăm. xăm.
Kết quả quả quảlại cầu ra cái… vận đào hoa đó.
Cho cô một chút hy vọng không không khôngnên có, làm làm làm cô đầu óc nóng nóng nónglên, đột đột độtnhiên quyết quyết quyếtđịnh định địnhthuê nơi nơi nơinày.
Nghĩ đến đây, Ôn Ôn Ôn Dữu cuộn mình trong chăn, nhấc chân chân chânđạp loạn xạ.
Trước hôm hôm hômnay, nay, nay,cô ở đây quả thật rất thoải thoải thoảimái. mái. mái.Nhưng Vân Thâm vừa về, hai hai haingười ở chung một chút, cảm xúc của cô liền không ổn định, định, định,giống giống giống như con diều đứt dây, không thể tự mình khống chế.
Trong chăn chăn chănngột ngạt đến thiếu oxy, oxy, oxy,Ôn Dữu mới bò ra, đỏ mặt há miệng thở dốc.
Cô nghĩ kỹ rồi. rồi. rồi.Tờ giấy xin xăm xăm xăm“Vận đào hoa” kia, cô coi như như nhưchưa chưa chưatừng rút được.
Cố gắng xóa nó khỏi ký ức, không ôm bất kỳ hy vọng nào nữa.
Sở dĩ lựa chọn ở ở ởđây, hoàn toàn là vì suy nghĩ cho cho chocông việc.
Dù sao chủ nhà nhà nhàsuốt ngày không về, tâm trạng của cô cô côcho dù có dao động động độngvì anh, anh, anh,ảnh hưởng có có cólẽ cũng không quá quá quálớn.
Tự sắp xếp suy nghĩ trong đầu, đầu, đầu,Ôn Dữu Dữu Dữulập tức dễ chịu hơn nhiều.
Lúc này vừa vừa vừaqua 10 giờ, còn chưa chưa chưađến giờ ngủ bình thường thường thườngcủa của củacô.
Ôn Dữu ngồi ở đầu giường, giường, giường,đắp mặt nạ, lại đeo máy máy máymát xa cổ, mở điện thoại chơi game.
Điện thoại của cô tải rất nhiều trò chơi, hôm hôm hôm nay tâm trạng không tốt, muốn chơi chơi chơigame vừa có có cóthể xả xả xảgiận lại lại lạikhông cần động não, nên chọn MOBA.
Vừa online, lại thấy Vân Thâm đang online.
Anh Anh Anhtừ nhỏ nhỏ nhỏ đã thích chơi game, trước kia kia kia bận học học họcbận làm, cố cố cốgắng thu xếp xếp xếpthời thời thời gian cũng phải chơi.
Anh thường chơi game PC PC PCnhiều hơn, hơn, hơn,chắc là là làở đây không có có cómáy tính quen dùng, dùng, dùng, nên tối nay chơi game mobile.
Ôn Dữu Dữu Dữumở mở mởdanh sách bạn bè, thấy họ đang có tổ đội bốn thiếu một, đang ở sảnh chờ tìm người.
Tài khoản này của cô là là làtài khoản nam, trước trước trướckia còn còn còn có một tài khoản nữ, nhưng thêm bạn Vân Thâm kiểu gì anh cũng cũng cũngkhông đồng đồng đồngý, nên sau này cô lại tạo tạo tạo một tài khoản nam, thành tích tích tíchrất rất rấttốt, vừa vừa vừathêm anh liền đồng đồng đồngý.
Đều Đều Đềulà là lànhững chuyện chuyện chuyệncũ đơn đơn đơnphương nghĩ lại mà kinh.
Giờ phút này, Ôn Dữu cũng không biết tại sao, sao, sao,không khống chế được tay tay taymình, ấn vào biểu tượng “Xin vào đội” bên cạnh ảnh ảnh ảnhđại diện của của củaVân Thâm.
Họ vừa hay bốn thiếu thiếu thiếu một.
Hơn nữa nữa nữakỹ kỹ kỹthuật của Vân Thâm rất tốt, tốt, tốt,cô cô côtrong tổ đội với anh, chỉ là vì muốn thắng.
Không có ý gì khác.
Vân Thâm Thâm Thâmrất nhanh kéo Ôn Dữu vào vào vàophòng, bốn bốn bốnngười trong trong trongphòng đều bật mic, mic, mic,Ôn Ôn ÔnDữu vừa nghe giọng nói, tất cả đều là đàn anh quen biết, biết, biết,trường top 2 thôi cũng có ba người, đúng là “đội xe” của các học thần. thần. thần.
“Nước ấm nấu quẩy?” Trì Tuấn Tuấn Tuấnđọc ID của Ôn Dữu, hỏi Vân Vân VânThâm, “Anh Vân, Vân, Vân,anh kéo kéo kéoai vào thế?”
Vân Vân VânThâm: Thâm: Thâm:“Bạn trên mạng.”
Trì Tuấn Tuấn Tuấnvào trang cá nhân nhân nhâncủa Ôn Dữu dạo một vòng rồi quay lại: “Thành tích cũng được đấy, đấy, đấy,nhưng cấp độ hơi thấp. Cứ bắt đầu đầu đầuđi.” đi.” đi.”
Vào phần chọn tướng, Ôn Dữu không nhường nhịn, trực tiếp khóa khóa khóatướng xạ thủ (ADC).
Trì Tuấn vốn định chơi chơi chơi ADC, bây bây bâygiờ giờ giờchỉ có thể chọn vị trí khác, không không khôngnhịn được “dằn mặt” Ôn Dữu Dữu Dữumột câu: “Anh Quẩy, lúc tôi chơi ADC, ngày nào cũng bị anh Vân Vân Vânnhà tôi mắng, anh liệu đấy.”
Vân Thâm cười cười cườinhạo: “Bố yêu con mới mắng con.”
Trì Tuấn Tuấn Tuấn“chim “chim “chimsơn ca” nhập, đột đột độtnhiên hát lên: “Tình “Tình “Tìnhyêu của anh là lý do do doduy nhất khiến em kiên trì trì trì~” (Lời bài hát) hát) hát)
Vân Thâm: “Câm miệng. Bố rút lại lại lạitình yêu dành cho con.”
Trì Tuấn: “Tình yêu yêu yêucó thể đơn đơn đơngiản, không có tổn thương không ~” ~” ~”(Lời (Lời (Lờibài hát)
……
Tiếng hát quá chói tai, Ôn Dữu chỉ bật loa ngoài không bật mic, xoa xoa lỗ lỗ lỗtai, cười cười cườithành tiếng. tiếng. tiếng.
Trước Trước Trướcđó không lâu nghe Vân Nhiêu kể, dì Khương có có cóhôm hôm hômkhông cẩn thận nghe nghe ngheđược Vân Vân VânThâm và bạn bè bè bè bật mic chơi game, mấy mấy mấythằng con trai, toàn nói yêu đương nhăng nhít, nghe mà dì Khương Khương Khương“sốc tận tận tậnóc”, như như nhưtìm được nguyên nhân con trai trai traimình “ế chỏng ế chơ” hai hai haimươi mấy năm. năm. năm.
Trò chơi chính thức bắt đầu, Ôn Dữu đi đường dưới. dưới. dưới.Vì có một thời gian không chơi, cô không không không biết tướng này mùa mùa mùagiải này bị giảm sức mạnh, tính toán sát thương sai, cấp cấp cấpmột một mộtđã bị đối thủ solo kill.
Địch thừa cơ xâm lăng rừng, Vân Vân VânThâm chơi chơi chơi vị trí đi rừng.
Ôn Dữu gõ chữ: 【 Xin lỗi, lâu lâu lâukhông không khôngchơi, không quen tay. 】
Vân Thâm: “Còn “Còn “Còntay à?”
Ôn Dữu: 【 【 【? ? ?】
Vân Thâm: “Không phải phải phảibị chặt chặt chặtrồi rồi rồià?”
Ôn Dữu:…… Dữu:…… Dữu:……
Bình tĩnh. Bình tĩnh.
“Chó không cắn được ngà voi” (ý nói người xấu xấu xấukhông nói nói nóiđược được đượclời hay). hay). hay).Không chấp nhặt với chó.
Ôn Dữu hồi sinh, sinh, sinh,trở lại đường, đường, đường,cắm cúi kiếm tiền, dựa vào di chuyển linh hoạt hoạt hoạtđể “farm ké” khắp nơi.
Chưa đến mười phút, cô không không khôngtham gia giao tranh mấy mấy mấy lần, nhưng lại lại lại“farm” “farm” “farm”được được được8000 vàng, cao nhất nhất nhấttoàn trận. trận. trận.
Vân Thâm không nói nói nóigì, Trì Tuấn có chút không không khôngchịu được: được: được:“Anh Quẩy, anh nhường đường đường đườngcho anh anh anhVân đi, anh ấy có thể gánh team.”
Ôn Dữu Dữu Dữukhông trả lời, lời, lời,trực tiếp “ăn” hết lính, tiện tay tay taylấy lấy lấyluôn một bùa lợi của Vân Thâm.
Trì Tuấn kêu khổ: “Xong “Xong “Xong rồi, gặp gặp gặpphải phải phải đứa chỉ biết ăn tiền tiền tiềnkhông muốn muốn muốnthắng.”
Vân Thâm: “Bớt cãi cãi cãi nhau đi.”
Anh không có có cónhiều bạn bè trong game, game, game,những người người ngườiđã đã đãtừng chơi cùng cùng cùngđều đều đều có ấn ấn ấntượng. Tâm lý của của của “Quẩy” rất vững, chắc không giống giống giốngnhư Trì Tuấn nói.
Sau khi khi khicó trang bị bị bịquan trọng, Ôn Dữu bắt đầu tham gia giao tranh.
Nhân vật Tướng của cô chơi không không khôngmạnh,ít kỹ năng năng năngnhưng có nhiều “đất” để thể hiện kỹ năng, thao tác có thể tạo nên kỳ tích.
Hai bên bên bên tranh giành tài tài tàinguyên, nguyên, nguyên,giao giao giaotranh nổ nổ nổra.
Ôn Dữu di di dichuyển chuyển chuyểnlinh linh linh hoạt, né được được đượcmấy kỹ năng của đối phương, phương, phương,tìm được vị trí cực tốt tốt tốtđể xả sát thương.
Địch Địch Địchbị ép lùi lùi lùilại, lại, lại,năm người co cụm vào địa hình chật chật chậthẹp. Ôn Dữu nắm nắm nắmchắc kỹ năng khống khống khốngchế, chế, chế,một pha lướt cộng thêm tốc biến xông thẳng vào vào vàogiữa giữa giữađội hình địch, khống khống khốngchế toàn bộ, tung tung tungchiêu chiêu chiêucuối.
Trì Tuấn hét lớn: “Vãi! Anh Anh AnhQuẩy trâu bò!” bò!” bò!”
Máu của năm năm nămngười địch nháy nháy nháymắt mắt mắtgiảm giảm giảmđi đi đihơn hơn hơnnửa, nửa, nửa,Vân Thâm lúc này tiến tiến tiến vào, lưỡi kiếm kiếm kiếmvung lên, không người người ngườinào nào nàosống sót.
Một mạng, mạng, mạng,hai hai haimạng, ba ba bamạng, mạng, mạng,bốn bốn bốnmạng… Âm Âm Âmthanh thanh thanh“Quadra Kill” Kill” Kill”(bốn (bốn (bốnmạng) của Vân Vân VânThâm vang vọng khắp khắp khắpbản đồ. Chính anh cũng ngây ngây ngâyngười, người, người,bởi vì phần lớn lớn lớnsát thương đều không phải anh anh anhgây ra, anh anh anhtương tương tươngđương với với vớiviệc chỉ đánh đánh đánhđòn cuối cuối cuốicùng, “cướp” “cướp” “cướp”mất bốn mạng mạng mạngcủa “Quẩy”.
Người cuối cùng phía địch chạy chạy chạy rất nhanh, Ôn Dữu phản phản phảnứng cũng cũng cũngrất rất rất nhanh, nhanh chóng kìm chân đối phương, như thể bẻ bẻ bẻgãy chân hắn.
Cô không đánh thường, nhường mạng cuối cuối cuốicùng này cho cho choVân Thâm.
Vân Thâm Thâm Thâmtruy kích, một kiếm kiếm kiếmxuyên tim, âm thanh “Penta Kill” (năm mạng) kích động lòng người vang lên.
Loa của của củaÔn Ôn ÔnDữu nổ nổ nổtung, tung, tung,tiếng tiếng tiếngla hét quỷ quái không không khôngdứt bên tai.
Trong Trong Trongmớ âm âm âmthanh thanh thanh hỗn loạn, cô phân biệt biệt biệtđược giọng giọng giọngnói trầm trầm trầmthấp, mát lạnh lạnh lạnhnhất.
Anh cười rất vui vẻ, vẻ, vẻ,giọng nói nói nóilẫn lẫn lẫntrong hơi thở, hơi hơi hơirung rung rungđộng, nghe mà tim tim timđập thình thình thìnhthịch:
“Anh Quẩy, em yêu anh.” anh.” anh.”
……
“Đừng có tỏ tình suông, chó Thâm, Thâm, Thâm,mau gọi anh Quẩy là bố đi!”
“Anh Quẩy Quẩy Quẩyyêu em đi! Em Em Emcũng cũng cũng muốn Penta Kill!”
“Vãi “Vãi “Vãicả anh Quẩy, Quẩy, Quẩy,trong giao tranh gây 80% 80% 80%sát sát sátthương, toàn bộ mạng bị chó Thâm cướp mất, phẩy tay áo áo áora đi, ẩn sâu công trạng, ngầu ngầu ngầuđến mức mức mứctôi không dám thở thở thởmạnh.”
……
Ôn Dữu tháo một một mộtbên tai tai tainghe xuống, mu bàn bàn bàntay áp áp áplên má đang đang đangnóng bừng. bừng. bừng.
Ván này thắng thắng thắngdễ dễ dễdàng, mọi người rất nhanh chuyển sang chủ đề khác, khác, khác,chuẩn bị bị bịbắt đầu ván tiếp theo.
Vân Vân VânThâm: “Chờ chút.” chút.” chút.”
Lại nghe thấy giọng anh, Ôn Dữu giật mình, giống như có có cócon chim sẻ mổ mổ mổvào vào vàotim tim timcô.
Vân Thâm: “Tôi nghe điện điện điệnthoại, các cậu chơi trước đi.”
Trì Tuấn: “Cậu cần bao lâu, chờ chờ chờcậu nhé?”
Vân Vân VânThâm: “Không “Không “Khôngchắc.”
Trì Tuấn: “Vân tổng bận rộn, vậy hôm nay đến đây thôi, thôi, thôi,tôi cũng có việc. Anh Anh AnhQuẩy, thêm bạn bè bè bènhé, hôm nào lại chơi cùng nhau ~” ~” ~”
Rời khỏi phòng tổ tổ tổđội, Ôn Dữu bỗng nhiên không còn hứng thú chơi nữa, buông buông buôngđiện thoại xuống, cả người như “rút hết gân cốt” mà nằm vật ra giường. giường. giường.
Cho đến giờ phút này, này, này,bên tai cô vẫn văng vẳng giọng nói của của củaanh. anh. anh.
Một câu nói đùa, như gió thoảng thoảng thoảngqua, thổi rối rối rốitung những những nhữngchiếc lá rụng, rất lâu lâu lâukhông thể bình bình bìnhổn. ổn. ổn.
Sớm Sớm Sớmbiết thế đã không chơi chơi chơigame. Ôn Ôn ÔnDữu thật sự hối hận.