Thịnh Đằng Vi chưa bao giờ đụng vào tôm sống, nên khi những ngón tay lần đầu chạm vào, cô bối rối lùi lại vài bước. Gương mặt đỏ ửng,
Tháng: Tháng 2 2025
Chương 49 – Khoảnh khắc rung độngChương 49 – Khoảnh khắc rung động
Thịnh Đằng Vi không còn nhớ rõ mình đã rời khỏi sân thi đấu cùng với Trì Hoài Dã như thế nào nữa. Trong tâm trí cô chỉ còn đọng
Chương 48 – Không thể không yêuChương 48 – Không thể không yêu
Trận đấu hôm nay, Trì Hoài Dã ghé qua đón cô vào buổi trưa. Gần cuối thu, thời tiết đã trở nên se lạnh. Thịnh Đằng Vi mặc chiếc sườn
Chương 47 – Không kém cạnhChương 47 – Không kém cạnh
Một ngày trước khi Trì Hoài Dã thi đấu, Thịnh Đằng Vi cùng Thịnh Bội Già đến nhà họ Kỳ. Nói là bữa cơm thường ngày, nhưng thực chất đây
Chương 46 – Nhớ Tôi khôngChương 46 – Nhớ Tôi không
Trì Hoài Dã cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô. Giọng anh trầm ấm, dịu dàng đến say lòng: “Lần này tôi sẽ kiềm chế.” Thịnh Đằng
Chương 45 – Đừng giận tôiChương 45 – Đừng giận tôi
Trên đường đến nhà Trì Hoài Dã, Thịnh Đằng Vi nhận được tin nhắn WeChat từ Thịnh Bội Già. Bà nhắn rằng tối nay sẽ đi dự tiệc cùng Tạ
Chương 44 – Đi với tôiChương 44 – Đi với tôi
Ánh đèn mờ ảo của quán bar khiến hai người chìm trong không gian riêng tư. Không ai nhớ ai là người chủ động cúi đầu trước, chỉ biết khi
Chương 43 – Muốn hônChương 43 – Muốn hôn
Thịnh Đặng Vi đặt điện thoại lên quầy bar, màn hình sáng lên dưới những ngón tay thon dài trắng muốt của cô. Tin nhắn đầu tiên hiện lên là
Chương 42 – Tin nhắn bất ngờChương 42 – Tin nhắn bất ngờ
Sau khi Thịnh Bội Già trở về phòng, ý định ngủ bù của Thịnh Đằng Vi đã tan biến. Cô nằm trên giường, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần
Chương 41 – Hiểu chuyệnChương 41 – Hiểu chuyện
Kết quả không như mong đợi, Thịnh Đằng Vi không muốn thay đồ cưỡi ngựa vì quá rắc rối khi đang mặc chiếc sườn xám. Cô chỉ đi dạo quanh