Bầu trời mỗi ngày một cao xa hơn, xanh thẳm hơn. Dù giữa trưa vẫn còn chút oi nồng, nhưng không khí sáng sớm và chiều tối đã mang theo
Tháng: Tháng 2 2025
Chương 24Chương 24
Lục Tranh nắm chặt cánh tay Đàm Khê Nguyệt, kéo cô lại gần hơn. Cổ tay cô tê rần, một tiếng rên nhẹ thoát ra từ môi, nỗi đau chỉ
Chương 23Chương 23
Trong căn phòng yên tĩnh, những âm thanh nhỏ nhất cũng có thể làm rung động trái tim người ta. Đàm Khê Nguyệt từ từ nới lỏng bàn tay đang
Chương 22Chương 22
Thứ Sáu như thường lệ, Ngô Minh Khiêm vừa dứt lời đã không kìm được cảm xúc dâng trào. Sau hai ngày hai đêm chờ đợi trong lo lắng, cuối
Chương 21Chương 21
Thời tiết cuối thu thật khó đoán, sáng thì âm u, trưa thì nắng gắt, đến chiều mặt trời đỏ rực như lòng đỏ trứng muối vẫn còn treo lơ
Chương 20Chương 20
Lục Tranh cúi người nhìn vào đôi mắt của cô. Đàm Khê Nguyệt cúi đầu thấp hơn, trong khi anh định nâng cằm cô lên, cô vội vàng đưa tay
Chương 19Chương 19
Ngoài đường, người qua kẻ lại tấp nập. Tiếng rao hàng lanh lảnh của các chị bán hàng rong hòa cùng tiếng còi xe máy, ô tô inh ỏi, tiếng
Chương 18Chương 18
Đây là lần đầu tiên Đàm Khê Nguyệt biết mình là kiểu người say xỉn là mất trí nhớ hoàn toàn. Cô chỉ nhớ mang máng anh cõng mình vững
Chương 17Chương 17
Đôi mắt anh còn đen hơn cả bóng đêm vô tận. Đàm Khê Nguyệt vuốt ve đuôi mắt dài hẹp của anh, nhón chân, để môi mình chạm nhẹ lên
Chương 16Chương 16
Tiếng bước chân vang lên từ phòng khách, Đàm Khê Nguyệt vội vàng gấp tờ giấy lại, quay một vòng tại chỗ rồi nhét vào dưới gối. Rõ ràng là