Khi Trần Trần TrầnLục Lục LụcNam Nam Namnghe thấy thấy thấyđiều này, anh khựng lại một một mộtchút, kéo người trong lòng vào sát sát sáthơn, giọng giọng giọngđiệu trêu trêu trêughẹo: ghẹo: ghẹo:“Đây là đang khen anh sao?”
“….”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ Chỉ Chỉthậm chí còn chẳng buồn nhìn anh.
Đường nét trên khuôn mặt mặt mặtcô ửng hồng, rõ rõ rõràng là rất rất rấtmệt mệt mệtnhưng lại có vẻ rạng rỡ, hiển nhiên là… đã trải qua những giây phút vui vui vuivẻ. vẻ. vẻ.
Trần Lục Nam kéo cô vào lòng, cúi đầu hôn lên thái dương cô: “Ngủ đi.”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ nép nép népvào vào vàovòng tay anh, sau sau saukhi bình tĩnh tĩnh tĩnh lại cũng không khó chịu lắm, chỉ là mệt mệt mệt mỏi, không còn còn cònchút sức lực nào.
Cô nhắm mắt, rúc sâu hơn vào lòng anh.
“Đói không?”
“Có một một mộtchút.”
Nhan Thu Thu ThuChỉ liếc nhìn nhìn nhìnthời gian: “Muộn quá rồi.” Cô Cô Cônói: nói: nói:“Cố gắng chịu chịu chịumột chút là qua qua quathôi.”
Nói xong, xong, xong,cô mới nhớ ra Trần Lục Nam không giống mình.
Cô Cô Cômở mắt, nhẹ giọng hỏi: “Anh “Anh “Anhcó đói đói đóikhông? Có muốn đi ăn khuya khuya khuyakhông?”
Trần Lục Nam đưa tay vuốt vuốt vuốttóc cô, khẽ nói: “Không cần.”
“Không đói sao?”
Trần Lục Lục Lục Nam “ừm” “ừm” “ừm”một tiếng, trong trong tronggiọng nói có chút chút chútý cười: “Anh “Anh “Anhăn no rồi.”
“…..”
Rõ ràng ràng rànglà một câu nói rất nghiêm túc, nhưng nhưng nhưngNhan Thu Chỉ lại cảm thấy anh đang ngầm trêu chọc mình.
Cô trợn mắt mắt mắtkhông nói nói nóinên lời, dùng chút sức lực cuối cùng vỗ vào người anh: anh: anh:“Vậy thì bốn, năm ngày nữa anh không cần ăn cơm.”
Nghe vậy, Trần Lục Nam nhướng mày mày mày hỏi: “Một ngày ngày ngàychỉ cho cho choanh ăn ăn ănmột bữa thôi sao?”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ: “…..”
Mặt cô nóng bừng, cô làm làm làmnũng vỗ vai vai vaianh, mặt đỏ đỏ đỏtai tai taihồng hồng hồngnói: “Anh phiền quá đi.”
Trần Lục Nam Nam Namcười cười cườikhẽ, đan đan đantay mình vào tay cô, mười ngón tay tay tayđan chặt.
Anh nhéo nhéo nhéolòng lòng lòng bàn tay cô, không nhúc nhích.
Lúc đầu Nhan Thu Chỉ còn giãy giụa một một mộtchút, nhưng sau đó, có lẽ là do lòng bàn tay quá ấm áp, hoặc là do ngón tay nối liền với trái tim, cô luôn luôn luôncảm thấy khi ngón tay đan vào nhau, cô cô côcó có cóthể thể thểcảm cảm cảmnhận nhận nhậnđược nhịp tim của anh và của chính chính chínhmình.
Căn phòng phòng phòngyên tĩnh một lúc, bầu không không khôngkhí ấm áp bao trùm.
Nhan Thu Chỉ dựa vào vòng tay anh một lúc lâu lâu lâumới khẽ hỏi: “Anh hoãn cuộc họp có sao không?”
“Ừm.”
Trần Lục Nam nói: “Bọn “Bọn “Bọnhọ sẽ đến đến đếnTrung Quốc Quốc Quốctrong thời gian gian giantới, đến đến đếnlúc đó gặp mặt mặt mặtrồi nói.”
Nghe vậy, Nhan Thu Chỉ cũng không hỏi thêm gì nữa.
Trần Lục Nam Nam Namnói không sao, cô cô côsẽ tin điều điều điềuđó.
Cô dựa vào vào vàovòng tay Trần Lục Nam, hỏi liên tục vài câu, mí mắt càng ngày càng nặng trĩu, không lâu sau cô cô côđã cuộn cuộn cuộntròn ngủ thiếp đi trong vòng vòng vòngtay anh.
Trần Lục Lục LụcNam không không không làm gì cả, chỉ tắt đèn trong phòng, ôm chặt người trong lòng.
……
Cả hai người đều không lên lên lênmạng, từ khi Trần Trần TrầnLục Nam xuất hiện hiện hiệnở phim trường lúc buổi buổi buổichiều, rất rất rấtnhiều cư dân dân dânmạng đã phát cuồng.
Hàng loạt loạt loạttin tức liên tục được tung lên mạng, chưa kể đến những lời mà mà màTrần Lục Nam nói khi khi khianh xuất xuất xuất hiện ở đoàn phim, phim, phim,bởi vì không không khônghề kiêng kiêng kiêngkỵ gì, đạo diễn Tống cũng muốn muốn muốntăng độ hot hot hotcủa của củabộ bộ bộphim phim phimđiện ảnh của mình, anh ấy cũng không không khôngngăn ngăn ngăncản cản cảncác nhân viên công công côngtác tác táctiết lộ ra.
Ngay khi đoạn đối thoại đó được tung ra, fan của cả hai người đều phát cuồng.
Gào thét quá ngọt ngào!
Trần Lục Lục LụcNam và Nhan Nhan NhanThu Chỉ Chỉ Chỉbây bây bâygiờ là một cặp đôi “kẹo ngọt” di động! Đối với sự tấn công trực diện của Trần Lục Nam như như nhưvậy, Nhan Thu Chỉ không đổ mới lạ.
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều tò mò mò mòvề hai người họ. họ. họ.
Đêm đó, mọi người người ngườithậm chí còn mong mong mongchờ có có cóthêm những những nhữngtin tức mới.
Đương nhiên, sau khi biết tin tin tinhai hai haingười người ngườicùng về khách sạn, cư dân mạng dường dường dường như có thần giao cách cách cách cảm, vừa mong chờ hai hai haingười đăng Weibo, nhưng cũng không mong chờ hai người đăng đăng đăngWeibo.
Nói tóm lại, Weibo tối nay sôi sôi sôiđộng như đón đón đón Tết.
Chỉ cần cần cần bạn thích “ăn đường” đường” đường”của cặp cặp cặpđôi Nhan – Trần, chúng ta chính là bạn tốt của nhau! nhau! nhau!
Khi thức dậy vào ngày ngày ngày hôm sau, trời đã sáng.
Có lẽ Nhan Thu Chỉ hơi mệt mỏi, cô chậm chậm chậm rãi ngồi dậy.
Trần Lục Nam không có có cóở ở ởbên bên bêncạnh, có có có lẽ là là làanh phải vội đi rồi.
Sau Sau Saukhi Nhan Thu Chỉ tắm rửa rửa rửaxong, xong, xong,cô đi tới tới tớiphòng khách, nhìn thấy người đang đang đanglàm việc, cô nhướng mày, bước tới.
“Anh đang xem cái cái cáigì vậy?” vậy?” vậy?”
Trần Lục Nam nghiêng đầu nhìn cô: cô: cô:“Dậy rồi rồi rồisao?”
“Ừm.”
Nhan Thu Chỉ dụi mắt làm nũng với anh: “Em “Em “Emđói rồi.”
“Em “Em “Emmuốn muốn muốnăn ăn ăn cái gì?”
Nhan Thu Chỉ tựa vào lòng anh: “Cái gì gì gìcũng được, khi nào anh về?”
Trần Lục Nam vuốt tóc cô, nói nói nóinhỏ: “Cùng em ăn ăn ănsáng sáng sángxong thì anh sẽ đi.”
“…..Ừm.”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ cũng cũng cũngkhông không khôngbiết mình đang đang đanghụt hụt hụthẫng hay là gì, cô cảm thấy bản thân có chút không nỡ nỡ nỡrời xa Trần Lục Lục LụcNam.
Sau khi ăn sáng xong, Trần Lục Nam đưa cô đến phim trường trường trườngrồi mới rời đi.
Vài ngày sau, Nhan Thu Chỉ cùng cùng cùng đoàn phim di di dichuyển địa địa địa điểm, cô còn xin xin xinnghỉ để về thử vai, một bộ phim mà đạo diễn Quan đang đang đangchuẩn chuẩn chuẩnbị. bị. bị.
Trần Trần TrầnLục Nam cũng cũng cũnglà người phụ trách tuyển chọn diễn diễn diễnviên, nhưng tiếc là anh quá bận, có có có quá nhiều người đến thử thử thửvai, sau sau sau khi Nhan Thu Thu ThuChỉ thử vai xong, xong, xong,hai hai haingười người ngườinói vài câu, để tránh một số rắc rối không cần thiết, họ họ họcũng không không không nói gì nhiều.
Đương nhiên, nhiên, nhiên,những người xung quanh vây xem xem xemrất vui vẻ, cảm thấy ngay cả ánh mắt đơn giản giữa hai người cũng là “kẹo ngọt”. ngọt”. ngọt”.
Sau Sau Saukhi Nhan Thu Chỉ thử thử thửvai vai vaixong, xong, xong,cô quay lại đoàn phim quay phim, mấy ngày sau, sau, sau,quá quá quátrình ghi hình của của củatập tập tậpthứ ba chương trình tạp kỹ bắt đầu.
Hai người họ cũng coi như như nhưlà là làđã công công côngkhai một nửa quan hệ, lần này này nàylại phát sóng, tổ chương chương chươngtrình cũng cũng cũngkhông biết là vì độ nổi tiếng hay vì lý do gì, lại một một mộtlần lần lầnnữa đề nghị phát sóng trực tiếp một tiếng. tiếng. tiếng.
Mọi người đều đều đềukhông có ý kiến gì, cứ như vậy vậy vậytự nhiên được phát sóng trực tiếp.
Sau khi khi khi Nhan Thu Chỉ và Trần Trần TrầnLục Nam đã đạt đạt đạtđược thành tích cao một một mộthai lần trước đó, liền không có nhiều nhiều nhiềuđộng động độngthái xuất hiện cùng cùng cùngnhau. nhau. nhau.
Nhiều cư dân mạng phát hiện ra cả hai người im im imlặng đến lạ thường, muốn “nhặt đường” cũng không thấy được. được. được.
Lúc Lúc Lúcnày không dễ dàng gì mới chung chung chungmột khung hình phát phát phátsóng sóng sóngtrực tiếp, làm sao có thể không khiến người khác kích động chứ!
Ngay khi chương trình phát sóng trực trực trựctiếp bắt đầu, đầu, đầu,vô vô vôsố người hâm mộ đã đổ đổ đổ xô vào.
Nhan Thu Chỉ và Trần Trần TrầnLục Lục LụcNam Nam Namngồi ngồi ngồicùng với với vớinhau, hai người cũng không hề né tránh.
Người hâm mộ vừa vào vào vàođã thấy hai hai hai người họ cúi đầu đầu đầunói nói nói chuyện, còn nói chuyện gì thì họ đều không nghe rõ. rõ. rõ.
Trang Trang TrangTử Tử TửNgang Ngang Ngangchào cư dân mạng đầu tiên, tiếp theo là Quan Hà, Hướng Minh Nguyệt và và vàLâm Thế Thế ThếNhược, sau khi Lâm Lâm LâmThế Thế ThếNhược Nhược Nhược nói xong, đến lượt lượt lượtNhan Thu Chỉ.
“Thu Chỉ, chương trình phát sóng trực trực trựctiếp đã đã đãbắt đầu rồi.”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ sững sờ một lúc, sau đó ngước ngước ngướcmắt lên nhìn máy quay trước mặt: “Chào buổi sáng sáng sángmọi người, người, người,tôi là Nhan Thu Thu ThuChỉ.” Chỉ.” Chỉ.”
Sau Sau Saukhi nói xong, cô nhìn Trần Lục Nam. Nam. Nam.
Trần Trần Trần Lục Nam Nam Namcười và và vànói: “Chào “Chào “Chàobuổi sáng, tôi tôi tôilà Trần Lục Nam.”
Loại chương trình tạp kỹ này được được đượcphát sóng trực trực trựctiếp không không khônggiới giới giớihạn việc tương tác với khán giả.
Sau khi chào hỏi xong, Nhan Nhan NhanThu Chỉ tiếp tục cúi cúi cúiđầu nói chuyện với Trần Lục Nam, giao sự tương tương tươngtác cho Trang Tử Ngang và Quan Hà.
Cô Cô Cô đang nói chuyện chuyện chuyệnvới Trần Lục Lục LụcNam về một vấn đề quan trọng, cô còn còn còntắt luôn luôn luôncả micro.
Cô Cô Côghé sát tai Trần Lục Lục Lục Nam, nhỏ giọng hỏi: hỏi: hỏi:“Phía Mục Hân, Hân, Hân,có có cóphải phải phảilà là làanh đã làm gì rồi không?”
Cô chỉ nghe nghe nghenói về việc này vào tối hôm hôm hômqua.
Tập Tập Tập này không có nhiều cảnh của Nhan Thu Chỉ, và Mục Hân Hân Hânthậm thậm thậmchí đã đã đãhoàn thành vai diễn diễn diễncủa mình mình mìnhvài vài vàingày trước.
Và điều điều điềukỳ lạ là là làkhi khi khiMục Mục MụcHân đóng máy, cô cô cô cũng có mặt ở phim trường, nhưng nhưng nhưngmấy ngày đó Mục Hân nhìn nhìn nhìnthấy cô là tránh né, hoàn toàn không giống giống giống như trước trước trướcđây, gặp được cô còn muốn tiến lên nói chuyện vài câu. câu. câu.
Nhan Thu Thu ThuChỉ Chỉ Chỉcảm thấy kỳ quái, nhưng chị Manh Manh Manhkhông không khôngnói nói nói gì với cô, vì vì vìvậy cô cũng cũng cũngkhông truy hỏi.
Cho đến tối hôm qua, qua, qua,khi chị Manh gặp gặp gặpcô cô côđể nói nói nóichuyện về công công côngviệc và cùng cùng cùng nhau ăn cơm, cô mới mới mớibiết biết biếtlà Mục Hân dường dường dườngnhư như nhưbị công ty “phong sát”.
Nhóm nhạc nữ trước trước trướcđây của cô cô cô ta cũng cũng cũngcó nguy cơ tan rã.
Mục Hân được được đượccoi là một trong những nghệ sĩ phát triển tốt nhất nhất nhấttrong trong trongnhóm nhóm nhómnhạc nữ Lý Lý LýThị, tưởng chừng chừng chừngtương lai lai laitươi sáng, nhưng cô cô cô ta đột đột độtnhiên bị hủy bỏ rất nhiều hợp hợp hợpđồng đại diện, vài hợp đồng đang đàm phán cũng đều thất bại. bại. bại.
Ngay cả phim truyền hình liên quan đến cô cô côta, đạo diễn Tống dường như cũng đang có ý định cắt cắt cắtbỏ những cảnh quay quay quaycủa cô ta.
Mặc dù không thể cắt bỏ hoàn toàn, toàn, toàn, nhưng có có cóthể thể thể xóa bớt một phần.
Nhan Thu Chỉ rất tò mò, nhưng chị chị chịManh chỉ chỉ chỉnói rằng có người đã đã đã“ra tay” sau lưng cô ta ta ta
Chị ấy còn nói nói nóivới Nhan Thu Chỉ, Chỉ, Chỉ,lần lần lầntrước cô và và vàNhan Gia Gia GiaTrì Trì Trì bị tung tin đồn là do trợ lý của Mục Hân tiết tiết tiếtlộ, những bức ảnh kia đều đều đềulà do trợ trợ trợlý của cô cô côta chụp.
Nói như vậy, Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉvề cơ bản có thể thể thểđoán được là là làai đã làm làm làm điều đó.
Tất nhiên, cũng cũng cũngkhông thể chắc chắn một một mộttrăm phần trăm.
………. ………. ……….
Hơi thở ấm ấm ấmáp của cô phả vào mặt Trần Lục Nam, anh nheo mắt nhìn cô, trầm giọng giọng giọnghỏi: hỏi: hỏi: “Tại sao sao saoem em emlại hỏi hỏi hỏinhư như nhưvậy?”
Nhan Thu Chỉ: Chỉ: Chỉ:“….Chị “….Chị “….ChịManh đã nói hết với em, công ty của cô cô côta ta tadường như đang tính chấm dứt hợp đồng, nói rằng rằng rằngcô ta vi phạm hợp đồng gì đó.”
Trần Lục Lục Lục Nam im im imlặng một lúc, sau sau sauđó đó đókhẽ khẽ khẽgật đầu.
“Ừm.”
Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉmở miệng, kinh ngạc nhìn anh.
Trần Lục Nam mỉm cười, xoa đầu cô hỏi: “Rất ngạc ngạc ngạc nhiên sao?” sao?” sao?”
“Có một chút.” chút.” chút.”
Nhan Thu Chỉ nói: nói: nói: “Em cứ nghĩ anh không quan quan quan tâm đến những chuyện này.”
Trần Lục Nam gật đầu: “Vốn dĩ anh không quan tâm.”
Nhưng Nhan Thu Chỉ thì khác, những lời lời lờimắng mỏ trên Weibo ngày ngày ngày hôm đó, đó, đó,những bình luận ác ý đó, đó, đó,nếu không phải là Mục Mục MụcHân, Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉđã không bị công kích nhiều như như nhưvậy, vậy, vậy,cũng không không khôngđau đau đaulòng như vậy.
Trần Lục Nam không quan tâm đến những cuộc đấu đá trong giới giải trí, cũng chẳng quan tâm đến sự cạnh tranh công khai, nhưng kiểu lén lút lút lútmua mua muachuộc tài khoản marketing marketing marketingđể hãm hại vợ anh anh anhthì anh không thể thể thểdung thứ được.
Anh có thể không bảo vệ vệ vệmình, nhưng anh nhất định phải bảo bảo bảovệ vệ vệNhan Thu Chỉ.
Trần Lục Nam nhìn Nhan Thu Chỉ đang đang đangtò mò, anh cười khẽ nói: nói: nói:“Cảm thấy anh làm hơi hơi hơiquá đáng sao?”
Nhan Thu Chỉ suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Cũng không hẳn.” hẳn.” hẳn.”
Cô nói: nói: nói:“Không phải là do cô ta tự chuốc chuốc chuốclấy sao?”
Trần Lục Nam cười: “Nghĩ như vậy là được rồi, không cần tập trung vào vào vàocô ta, ta, ta,không quan quan quantrọng.”
“…..” “…..” “…..”
Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉkhông nói nói nóinên lời lời lờimột một một lúc, cô cô cô dở khóc dở cười nói: nói: nói:“Vậy thì cái gì mới quan trọng hơn?”
Trần Lục Nam dùng ánh mắt thâm thúy nhìn cô, đầy ẩn ý. ý. ý.
“………..”
Cô Cô Côkhông kìm kìm kìmđược, cong khóe khóe khóemôi môi môilên, vừa định nói thì Quan Quan QuanHà đã đã đã gọi: “Thu “Thu “ThuChỉ.”
“Gì ?”
Nhan Thu Chỉ ngẩng đầu nhìn qua.
Quan Hà hướng máy quay phát phát phátsóng trực tiếp về phía cô, cô, cô,thấp giọng nói: “Cư dân mạng đang gọi tên cô và thầy thầy thầyTrần đó, hai hai haingười người ngườigiao lưu lưu lưuvới mọi mọi mọingười người ngườiđi.”
Nhan Thu Chỉ: “……”
Trần Lục Nam: Nam: Nam:“……..”
Cả hai người đều sửng sốt, sốt, sốt,người hâm hâm hâmmộ trong phòng phòng phòngphát sóng trực tiếp thì phát cuồng.
Bình Bình Bìnhluận luận luậnvẫn chưa dừng lại. lại. lại.
(Aaaaaaaaaaaa Nhan Nhan Nhan Thu Chỉ,Nhan Thu Chỉ!!!)
(Hai (Hai (Haingười ngọt ngào quá đi mất, huhu.)
(Tôi (Tôi (Tôikhông thể chịu chịu chịunổi ánh mắt của anh Trần khi anh ấy ấy ấynhìn nhìn nhìnThu Chỉ nữa rồi, ôi ôi ôi, “giết” “giết” “giết”tôi đi!!)
(Ngọt quá, ngọt quá, tôi không chịu nổi rồi.) rồi.) rồi.)
Nhan Thu Chỉ ở bên cạnh có có cóthể nhìn thấy bình bình bìnhluận trên máy quay, cô không nhịn được cười.
“Nói chuyện gì đây?”
Cô Cô Côsuy nghĩ một chút nói: “Các bạn ăn sáng chưa? chưa? chưa?Đã ăn gì rồi?”
Bình Bình Bìnhluận đồng loạt chuyển hướng, hướng, hướng,rất nhiều người trả lời.
Nhan Thu Thu ThuChỉ nhìn, không khỏi nói: “Buổi “Buổi “Buổisáng chúng chúng chúng tôi uống trà, tương đối thanh thanh thanhđạm, tôi cũng rất muốn muốn muốnăn ăn ănbún.”
Sau đó cô cô côbắt đầu nói chuyện với mọi người về đồ ăn. ăn. ăn.
Sau khi mọi mọi mọingười người ngườihỏi về địa điểm ghi hình, Nhan Thu Chỉ cũng cũng cũng thông báo cho từng người một, tất nhiên nhiên nhiên địa điểm cụ thể sẽ không được tiết lộ.
Nói xong, cô quay quay quayđầu đầu đầu nhìn Trần Lục Lục LụcNam: “Anh không định nói vài câu câu câusao?”
Trần Lục Nam Nam Namnhướng mày nhìn bình luận luận luậntrên màn màn mànhình, tình cờ lướt qua qua quavài dòng bình bình bìnhluận luận luậnbảo bảo bảoTrần Lục Nam đưa Nhan Thu Chỉ đi đi điăn ăn ănbún.
Anh Anh Anhcười khẽ khẽ khẽnói: “Không thành vấn đề, ngày mai sẽ đưa cô ấy đi ăn.”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ: “…..”
Cô Cô Cô liếc nhìn Trần Lục Lục LụcNam, chỉ vào màn hình hình hìnhnói: nói: nói:“Nhỡ “Nhỡ “Nhỡđâu chỗ chúng chúng chúngta ghi hình không không khôngcó có cóthì sao?”
Trần Lục Nam nắm lấy tay cô, cô, cô,cười nói: nói: nói:“Vậy thì anh sẽ làm cho cho choem.”
Màn tương tương tươngtác giữa hai người khiến khán giả trong trong trongphòng phát sóng trực tiếp phải ồ lên: lên: lên:“Không thể nào, không thể thể thểnào, bọn họ thật sự không có gì sao?” sao?” sao?”Tại sao hai người lại có thể ngọt ngào như vậy!!!
Rõ ràng cũng không có có cóhành hành hànhđộng động độngngọt ngào nào, nhưng cuộc sống thường ngày của của củahọ lại lại lạikhiến người người ngườita rung động!
Buổi phát sóng trực tiếp kéo dài một giờ trôi qua nhanh chóng, về cơ bản thì nó đã đã đãkết thúc sau sau saukhi hai người người ngườitrò chuyện với mọi người.
Sau khi kết thúc buổi phát sóng trực tiếp, Nhan Thu Chỉ thở phào nhẹ nhõm.
Trần Lục Nam nghe thấy thấy thấytiếng thở của cô, nhỏ giọng hỏi: hỏi: hỏi:“Sao em em emlại căng thẳng thẳng thẳngnhư như như vậy?”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ trợn tròn hai mắt, không nói gì: gì: gì:“Đương nhiên là căng căng căngthẳng rồi, nhỡ đâu mọi người hỏi đến những câu hỏi mà em em emkhông thể trả lời được thì làm thế nào.”
“Không đâu.”
Trần Lục Nam đưa tay vuốt tóc cô, thấp giọng nói: “Còn “Còn “Còncó anh anh anhmà.”
“…..”
Nói cũng đúng.
Khoảng Khoảng Khoảngcách đến đến đếnnơi ghi hình hình hìnhvẫn vẫn vẫn còn một đoạn đoạn đoạnnữa, nữa, nữa,Nhan Thu Chỉ nhìn nhìn nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, nơi cô đến đến đếnlần này là một thành phố có lịch sử sử sửvà và vàvăn hóa, cô nhìn những những nhữngtòa nhà đặc biệt bên ngoài, có chút mê mê mê mẩn.
Một Một Mộtlúc sau, đôi mắt mệt mệt mệt mỏi.
Cô dựa dựa dựavào vai Trần Lục Lục LụcNam Nam Namnói: “Em “Em “Emngủ một một mộtlát.” lát.” lát.”
“Được.”
Trần Trần TrầnLục Nam đưa đưa đưatay đỡ đầu cô. cô. cô.
Lúc Lúc Lúcđầu bên trong trong trongxe xe xevẫn còn còn cònsôi động, Trang Tử Ngang và Lâm Lâm LâmThế Nhược cùng cùng cùngthảo luận luận luậnvề một số vấn đề diễn xuất, Quan Hà đang tán gẫu cùng một một mộtnhân viên công tác khác, Hướng Minh Nguyệt tương đối yên yên yênlặng, cắm tai nghe nghe nghevà nghe nhạc.
Vô tình, khi khi khiQuan Hà quay đầu nhìn lại, đúng đúng đúnglúc nhìn nhìn nhìn thấy Trần Lục Nam đang đang đangche che che tay lên má Nhan Thu Thu Thu Chỉ, cô ta sững sờ.
Tư thế của anh anh anhkhông hề thoải mái chút nào, không chỉ cho cho choNhan Thu Chỉ mượn vai mà còn còn cònhơi xoay người sang một bên, thay vì dựa dựa dựavào lưng ghế, anh ngồi rất thẳng, và một tay khác còn không quên che che cheánh sáng mặt trời cho cho chocô. cô. cô.
Kỳ thật chiếc xe cũng có rèm, rèm, rèm,và rèm ở chỗ họ cũng đã được kéo kéo kéoxuống, nhưng với việc lái xe gập gập gậpghềnh, sẽ luôn có những khe hở để ánh sáng mặt mặt mặttrời chiếu vào.
Và Và Vàanh anh anhdùng tay để che cho cô.
Quan Hà từ từ từlần ghi hình đầu tiên đã biết rằng hai hai haingười người người có lẽ lẽ lẽlà đang hẹn hò, sau đó đó đólại có những tin tức bị lộ lộ lộra, trước lời lời lờitỏ tình công khai của của củaTrần Lục Nam, nói không bị sốc thì chắc chắn là là lànói dối.
Bất cứ ai được một người đàn ông tỏ tình theo cách như vậy, cuộc đời này hẳn là sẽ sẽ sẽ“chìm đắm” trong hạnh phúc.
Quan Hà vừa ngưỡng ngưỡng ngưỡngmộ lại lại lạivừa cảm thấy như được giải thoát. thoát. thoát.
Kỳ Kỳ Kỳ thực Nhan Thu Chỉ tài giỏi hơn cô ta và cũng cũng cũngưu tú hơn hơn hơn cô tap.
Sau khi khi khitin tức được công khai, nhiều nhiều nhiềuđồng đồng đồng nghiệp và bạn bè bè bèxung quanh đã bàn bàn bàntán, thậm chí còn có người cho rằng hai người họ chỉ là là làyêu đương chớp nhoáng, một số khác lại cho rằng Nhan Thu Chỉ chẳng qua chỉ là đối tượng để Trần Lục Nam chơi đùa, sớm sớm sớmmuộn gì cũng cũng cũngbị vứt bỏ.
Nếu Nếu Nếulà trước trước trướcđây, Quan Hà nhất định sẽ giấu giếm những suy nghĩ như như nhưvậy, vậy, vậy,nhưng nhưng nhưng lần này…. này…. này….Cô ta lại không nghĩ như thế.
Về Về Vềlý lý lýdo, cô ta cũng không biết là gì. gì. gì.
Cho đến khi gặp mặt mặt mặtvào hôm nay, bầu không không khôngkhí ngọt ngào ngào ngàogiữa hai người, và thêm hành hành hànhđộng của của củaTrần Lục Lục LụcNam Nam Namlúc này, Quan Hà Hà Hàmới mới mớiđột nhiên hiểu ra lý do. do. do.
Con người người ngườiTrần Lục Nam, một khi khi khiđã thích thích thíchhay hay hay yêu một một mộtngười người ngườiphụ nữ, anh nhất định định địnhsẽ dốc hết hết hếtsức để đối xử tốt với cô ấy, đối xử đặc đặc đặcbiệt biệt biệtvới với vớicô cô côấy, không thể thể thểbuông tay.
Trong mối quan quan quanhệ này, Trần Trần TrầnLục Nam đã hy sinh và cho đi nhiều hơn Nhan Thu Chỉ. Chỉ. Chỉ.
Nghĩ vậy, vậy, vậy,Quan Hà chớp chớp chớpchớp mắt, mắt, mắt,nhìn đi chỗ chỗ chỗkhác. khác. khác.
Nhân viên công tác ở bên cạnh cạnh cạnhnhìn theo ánh mắt của cô ta, không khỏi thở thở thởdài: dài: dài:“Thầy “Thầy “ThầyTrần đối xử với Thu Chỉ thật tốt.”
Quan Hà gật đầu: “Ừm, “Ừm, “Ừm,không nói nữa, chúng ta cũng nghỉ ngơi đi.”
“Được.”
Một lúc lúc lúcsau, sau, sau,Lâm Thế Nhược cùng Trang Trang TrangTử Ngang cũng dừng dừng dừngcuộc trò chuyện. chuyện. chuyện.
Bên Bên Bêntrong xe yên tĩnh, gió từ ngoài cửa sổ thổi vào thật dễ dễ dễchịu chịu chịuvà bình yên.
Nó Nó Nóthổi thổi thổirối tóc, cũng thổi bay một một mộtsố suy suy suynghĩ không cần thiết.
Lần ghi hình này kéo dài ba ngày hai hai haiđêm, hiện tại sáu người cũng coi coi coinhư là không có cạnh tranh gì, gì, gì,ghi ghi ghi hình chương chương chương trình không phải phải phảikhông có có cóđiểm nhấn, cũng không có cãi vã, ngược lại lại lạirất rất rấtthoải mái.
May mắn thay, đạo diễn và nhà sản xuất không muốn muốn muốn“làm lố”, vì vậy họ họ họ ghi hình một cách nhẹ nhàng nhàng nhàngvà thoải mái, điều này khiến mọi người đều rất thích.
Thật ra đây chỉ là một chương trình trình trìnhtạp kỹ, kỹ, kỹ,mọi người đều đều đềukhông không không muốn quá mệt mỏi, cứ thoải mái, yên bình là tốt rồi.
Sau khi ghi ghi ghihình kết thúc, bản ghi hình thứ thứ thứtư sẽ sẽ sẽtiếp nối sau đó.
Lần Lần Lầnnày là ghi hình liên liên liêntiếp.
Sau khi ghi hình xong, Nhan Thu Chỉ trở lại đoàn làm phim để để đểhoàn tất những công việc việc việccuối cùng của của củabộ phim truyền hình, Trần Trần TrầnLục Lục LụcNam cũng trở trở trở về nhà.
Trước khi khi khiđi, anh vẫn không không khôngquên quên quên“tính sổ” với Nhan Thu Chỉ. Chỉ. Chỉ.
“Em đã lâu không về nhà rồi.”
Nhìn vẻ mặt của anh, anh, anh,Nhan Nhan NhanThu Chỉ Chỉ Chỉkhông khỏi dở khóc dở cười nói: “Sau “Sau “Sauđó thì sao?”
Trần Trần TrầnLục Lục LụcNam Nam Namtránh ánh mắt của những người khác, khác, khác,cúi cúi cúixuống hôn cô, trầm trầm trầmgiọng hỏi: “Khi nào em về nhà?”
“Sẽ “Sẽ “Sẽsớm sớm sớmthôi.” thôi.” thôi.”
Nhan Thu Chỉ vươn tay ôm lấy anh: “Sau khi khi khiđóng máy xong xong xongem sẽ về nhà.”
“Ừm.”
Trần Trần TrầnLục Nam đứng đứng đứngthẳng dậy, nhéo nhéo nhéonhéo nhéo nhéomá cô nói: ‘Anh đợi em về về vềnhà.”
Nhan Nhan NhanThu Thu ThuChỉ Chỉ Chỉchớp chớp mắt, cười nói: “Được.”
Màn tương tác này của hai người người ngườitại sân sân sânbay, bay, bay,không ngoài ngoài ngoàidự dự dựđoán đã bị chụp lại.
Còn bị lan lan lantruyền trên khắp các nền tảng mạng xã hội.
Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam bây giờ không ngại bị mọi người chụp chụp chụp lén nữa, mọi người thích chụp thì cứ chụp, dù dù dùsao sao sao cũng không không khôngsao cả.
Sau khi khi khichia tay, Nhan Thu Chỉ lên máy máy máybay.
Cô quay quay quayđầu đầu đầulại nhìn chằm chằm vào sân sân sânbay một hồi, hồi, hồi,lặng lẽ thở thở thởdài.
Châu Châu ở bên cạnh nghe thấy, thấy, thấy,kinh ngạc nhìn nhìn nhìn cô: “Chị Nhan Nhan, Nhan, Nhan,chị chị chịsao vậy, chị không nỡ xa thầy Trần sao?”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ trầm mặc một một mộtlúc, sau đó gật gật gậtđầu.
Rõ ràng trước đây cô không có cảm giác mãnh liệt như như nhưvậy, nhưng nhưng nhưngkhi khi khilàm thủ thủ thủtục vào cổng vừa rồi, Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉđột nhiên muốn bay cùng chuyến bay với Trần Lục Nam, muốn đi cùng anh.
Đối với việc việc việcTrần Trần TrầnLục Lục LụcNam Nam Namnhắc nhở cô đã đã đãlâu lâu lâurồi không về nhà, Nhan Thu Thu ThuChỉ tính tính tínhtoán….. Từ lần trước khi hai người cãi nhau, cô chuyển chuyển chuyểnra ngoài, cô vẫn chưa trở về.
Nghĩ lại, Nhan Thu Chỉ đưa tay xoa xoa xoaxoa đôi mắt.
Có chút nhớ ngôi nhà đó. đó. đó.
Lúc ban ban banđầu, đầu, đầu,Nhan Thu Thu ThuChỉ thực sự không không khôngcó chút tình cảm nào với ngôi nhà đó, nơi đó đối với cô chính là quà quà quàcưới từ người lớn, nó lạnh lẽo, không có gì đặc biệt ấm áp.
Mặc dù được được đượctrang trí theo theo theosở thích thích thíchriêng của cô, nhưng nó không có nhiều ý nghĩa.
Nhưng bây giờ nhớ nhớ nhớlại, dường như như như cô có có córất nhiều ký ức ở đó, tốt có, xấu có, trưởng thành và và vàvấp vấp vấpngã, tất tất tấtcả đều đều đềutrải qua ở đó.
Tất nhiên, còn có cả cả cảTrần Trần TrầnLục Lục LụcNam. Nam. Nam.
Nghĩ rồi, Nhan Thu Chỉ cúi đầu đầu đầunhìn xuống điện thoại di di diđộng: động: động:“Phải lên máy máy máybay rồi sao?”
Châu Châu Châu Châusửng sốt, lắc đầu: đầu: đầu:“Không có, có, có,chị muốn gọi điện thoại cho anh Trần Trần Trần sao?”
Nhan Thu Chỉ suy nghĩ một chút: chút: chút:“Thôi vậy.”
Cô nói: nói: nói:“Sắp đóng máy rồi, chị muốn về về về nhà.”
Nghe cô nói, Châu Châu Châu Châunhất thời không biết nên an ủi cô như thế nào.
Cô Cô Côấy ấy ấygật đầu, nhẹ nhàng nói: nói: nói:“Sắp rồi, Chị Chị ChịNhan Nhan Nhan Nhankiên trì thêm thêm thêmchút.” chút.” chút.”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ đột nhiên nở nở nởnụ cười, cong môi lên, nhẹ giọng nói: “Được.”
Sau khi trở lại đoàn đoàn đoànphim, Nhan Thu Chỉ bận rộn rộn rộnhơn bình thường. thường. thường.
Dù sao cô cũng là nữ chính, chính, chính,đến giai đoạn cuối của của củabộ phim, đạo đạo đạodiễn diễn diễnTống Tống Tốngliên tục đẩy nhanh tiến độ, chỉ để có thể thể thể hoàn thành cảnh quay càng càng càngsớm càng tốt.
Cảnh quay quay quaycuối cùng kết thúc, cô nghe nghe nghethấy đạo diễn nói “Cắt.”, sau đó ngẩng ngẩng ngẩngđầu nhìn Nhan Thu Chỉ, người vẫn đang đứng trong đám đông và nói “Kết thúc.” thúc.” thúc.”Cô cảm thấy thấy thấynhẹ nhõm không thể giải thích được.
“Đóng “Đóng “Đóng máy vui vui vuivẻ!”
“Chị Nhan Nhan NhanNhan đóng đóng đóngmáy máy máyvui vui vuivẻ.”
Nhan Thu Thu ThuChỉ Chỉ Chỉ mỉm cười, khóe mắt cong lên: “Cám ơn ơn ơnmọi người, vất vả rồi.”
Cô Cô Côcòn nói với với vớiThiệu Thiệu ThiệuCàng ở bên cạnh: “Đóng máy máy máyvui vui vuivẻ.”
Thiệu Càng Càng Càngmỉm cười: “Đóng máy máy máyvui vui vuivẻ!”
Sau khi đóng đóng đóngmáy, đạo diễn đã lôi kéo mọi mọi mọingười đi ăn một bữa cơm chung để chúc mừng.
Đến khi kết thúc, thời gian gian gian đã không không khôngcòn còn cònsớm nữa.
Nhan Thu Chỉ uống cạn cạn cạnly rượu, rượu, rượu,trong lòng có có cóchút vui vẻ. vẻ. vẻ.
Khi Trần Lục Nam gọi gọi gọiđiện thoại tới, Nhan Thu Thu ThuChỉ đã trở về khách sạn. sạn. sạn.
“Về khách sạn rồi sao?”
“Ừm.” “Ừm.” “Ừm.”
Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉcúi xuống thu dọn đồ đồ đồđạc, nói nhỏ: “Anh vẫn còn ở bên ngoài ngoài ngoàià?”
Trần Lục Nam trả lời: lời: lời:“Gặp mặt mặt mặtđối đối đốitác tác tácthương hiệu, muộn muộn muộnchút sẽ về.”
Anh dừng dừng dừng lại, thấp thấp thấpgiọng giọng giọng nói: “Khi nào nào nàoem về?”
“Ngày mai.” mai.” mai.”
Nhan Thu Chỉ cong môi thành một nụ nụ nụcười, cô nằm trên giường nhìn nhìn nhìnđiện thoại di động: “Lúc “Lúc “Lúctrước trước trướckhông phải em em emđã nói với với với anh rồi sao?”
Trần Lục Nam “ừm” “ừm” “ừm”một tiếng, giọng anh anh anhtrầm xuống: “Anh “Anh “Anhxác nhận một một mộtchút, ngày mai mấy giờ em đến?” đến?” đến?”
Nghe vậy, vậy, vậy,Nhan Thu Thu ThuChỉ mỉm cười nói: “Anh muốn đến đón em sao?”
“Ừm.” “Ừm.” “Ừm.”
Nhan Thu Chỉ mím khóe miệng đang cong lên, xem giờ bay, nói: nói: nói:“Có thể thể thểlà một giờ chiều chiều chiềusẽ tới.” tới.” tới.”
“Được.” “Được.” “Được.”
Nhan Thu Chỉ trả trả trảlời, lời, lời,nghe giọng giọng giọnganh trầm thấp một lúc lâu rồi nói: nói: nói:“Vậy em đi tắm rửa rồi ngủ đây, anh anh anhvề về vềsớm một chút chút chútnhé.”
“Được.”
Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉsuy nghĩ nghĩ nghĩmột chút, nói thêm: thêm: thêm:“Đừng uống quá nhiều rượu nhé.”
“Không đâu.”
“Ngày “Ngày “Ngàymai về em sẽ kiểm kiểm kiểmtra.” tra.” tra.”
Trần Lục Nam bật cười: cười: cười:“Nghe lời em.” em.” em.”
Sau khi tắt điện thoại, Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉkhông chần chừ chừ chừthêm nữa, cô kéo vali rời đi.
Cô Cô Côkhông nói nói nóivới Trần Lục Nam, cô định định định sẽ về về vềsớm hơn. hơn. hơn.
Về phía Trần Lục Nam, sau khi tắt tắt tắtđiện điện điệnthoại, thoại, thoại, người đại diện thương hiệu hiệu hiệuđối diện nhìn nhìn nhìnanh, có có cóchút kinh ngạc: “Cậu đã thay đổi rất nhiều.”
Trần Lục Nam Nam Namnở nụ nụ nụcười: “Thật sao?”
Người đại diện thương hiệu hiệu hiệugật gật gậtđầu hỏi: “Là Thu Thu ThuChỉ sao?”
Anh ấy là giám đốc đốc đốckhu khu khuvực vực vựcTrung Quốc, Quốc, Quốc,vì vậy đương nhiên biết được mối tình lãng mạn giữa hai người.
Trần Lục Lục Lục Nam gật gật gậtđầu: “Ừm.” “Ừm.” “Ừm.”
Người đàn đàn đàn ông nhìn nụ cười trên gương gương gươngmặt mặt mặt Trần Lục Nam, luôn luôn luôn cảm thấy thấy thấycó chút chút chút“mê “mê “mêhoặc”. Trước đây, chưa chưa chưabao bao baogiờ giờ giờnghĩ rằng Trần Lục Nam khi yêu yêu yêulại trông như thế này.
Trần Lục Nam Nam Namthấy bọn họ có điều muốn nói nhưng lại thôi, cũng không nói nhiều.
Có rất nhiều nhiều nhiềuchuyện, không thể giải giải giảithích trong một một một chốc một lát lát látđược.
Trần Lục Nam không không khôngở lại quá lâu, sau sau saukhi cùng ăn ăn ăn bữa cơm thì liền rời đi trước.
Với Với Vớithân phận và địa vị của của củaanh, sẽ không ai ai ai ép buộc anh.
Đêm Đêm Đêmtối, Trần Lục Lục LụcNam nhìn nhìn nhìnxuống điện thoại thoại thoạidi động động độngcủa mình, mình, mình,lúc này Nhan Thu Chỉ có lẽ đã ngủ ngủ ngủrồi. rồi. rồi.
Trần Trần TrầnLục Nam nghiêng nghiêng nghiêngđầu đầu đầunhìn phong cảnh lướt qua ngoài cửa sổ, khóe môi cong cong conglên.
Khi Khi Khiđang đang đangsuy nghĩ, nghĩ, nghĩ,điện điện điệnthoại di động rung rung runglên, lên, lên, là tin nhắn của của củaKhương Thần.
Khương Thần: (Trần Lục Nam, đi uống rượu không?)
Trần Trần TrầnLục Lục LụcNam: (Không (Không (Không đi.)
Khương Thần: (…..Nhan Nhan cũng không có ở nhà, một mình cậu về nhà nhà nhàsớm như vậy không phải là là làphòng không chiếc bóng sao, tại sao không tới uống uống uốngrượu?) rượu?) rượu?)
Trần Lục Nam thản nhiên gõ: (Vợ tôi nói khi về cô ấy sẽ kiểm tra.)
Trình Trạm: (?)
Khương Khương KhươngThần: Thần: Thần:(Cậu có vợ rồi, giỏi giỏi giỏilắm.) lắm.) lắm.)
Trần Trần TrầnLục Nam: Nam: Nam:(Đúng.)
Thật đúng là “giỏi”.
Ngay Ngay Ngaykhi tin nhắn gửi đi, vài vài vàingười đều không nói nói nóinên lời.
Một Một Mộtlúc lâu lâu lâusau, Trần Lục Nam Nam Namdặn dò dò dòtài xế: “Đến quán quán quánbar của giám đốc Khương.”
Người tài tài tàixế vội vàng trả lời: “Vâng.”
Không mất nhiều thời thời thờigian để Nhan Thu Chỉ bay về nhà từ sau khi khi khirời khỏi khỏi khỏiđoàn phim, mất hơn bốn giờ bay để đến nơi.
Cô đã đã đãnói trước với chị Manh, chị Manh sẽ tự mình đến đón đón đóncô.
Khi nhìn thấy Nhan Thu Chỉ, chị Manh rất bất bất bấtlực: lực: lực:“Em không thể để ngày ngày ngàymai mới về được được đượcsao?”
Nhan Nhan NhanThu Chỉ chớp mắt: “Không được.”
Chị Chị ChịManh: “……” “……” “……”
Sáng Sáng Sángsớm ở sân bay không không khôngcó nhiều người, buổi đêm mùa hè gió mát, Nhan Thu Chỉ cũng không không khôngche chắn gì gì gìnhiều. nhiều. nhiều.
Cô siết chặt vành mũ, cười nói chuyện với chị Manh. Manh. Manh.
“Vất vả cho chị rồi, rồi, rồi,chị Manh.”
Chị Manh bất lực lực lựclắc đầu: “Lên xe đi, đưa đưa đưaem em emvề nhà.”
“Được.”
Nhan Thu Chỉ nói địa chỉ.
Cô nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, xúc động nói: “Lần trước trở về là để thử thử thửvai.” vai.” vai.”
“Kết quả thử vai sẽ được công bố sau sau sauvài vài vàingày nữa.”
Nhan Thu Chỉ nhướng mày, có chút kinh ngạc: “Tại sao lại chậm như vậy?”
Chị Manh “ừm” một tiếng nói: nói: nói:“Nghe nói là đạo diễn Quan yêu cầu cao, việc tuyển chọn chọn chọnvẫn chưa chưa chưađược quyết định.”
Chị Chị Chịấy nhìn Nhan Thu Chỉ: “Em có thể hỏi tin tin tintức từ Trần Lục Nam.”
“…..Em sẽ cố gắng.”
Khi về đến đến đếnnhà, đã gần gần gầnba ba bagiờ sáng.
Mật khẩu khóa cửa vẫn như như như trước, sau khi Nhan Thu Chỉ tạm biệt Chị Chị ChịManh, Manh, Manh,cô cô côkéo kéo kéovali, mở mở mởcửa.
Căn nhà yên tĩnh, tĩnh, tĩnh,Trần Trần TrầnLục Nam thường thường thườngđều đều đềungủ trên trên trênlầu.
Vừa bước bước bướcvào, Nhan Thu Chỉ Chỉ Chỉđã đã đãngửi thấy trong phòng có mùi mùi mùirượu, rượu, rượu,cô cô côbất giác nhíu mày, người này….. uống nhiều rượu như vậy.
Nhan Thu Chỉ cũng cũng cũngkhông vội lên lầu, lúc đầu là rất buồn buồn buồnngủ, nhưng sau sau sau khi ngủ mấy tiếng trên máy bay, cô cảm cảm cảmthấy tỉnh tỉnh tỉnhtáo hơn hơn hơnrất nhiều.
Cô ngáp một một mộtcái, mở vali, tìm tìm tìmmột một mộtbộ quần áo ngủ, đơn giản xuống xuống xuốnglầu lầu lầutắm rửa rồi mới đi lên. lên. lên.
Sau khi tắm tắm tắmxong, Nhan Thu Thu Thu Chỉ đi vào bếp rót một cốc nước rồi rồi rồimới đi lên lên lênlầu.
Cửa phòng phòng phòngkhông không khôngkhóa. khóa. khóa.
Cô nhẹ nhàng mở nó ra.
Ngay khi mở cửa ra, ra, ra,Nhan Thu Thu ThuChỉ Chỉ Chỉnhìn thấy thấy thấy một người nằm trên giường.
Cô dừng bước, rón rén bước bước bướctới.
Khi Trần Trần TrầnLục Nam ngủ, ngủ, ngủ,anh có chút khác biệt so với ngày thường, thường, thường,trông vô vô vôcùng hiền hiền hiềnlành. lành. lành.
Nhan Nhan NhanThu Chỉ Chỉ Chỉcúi đầu nhìn chằm chằm chằm chằm vào anh một hồi, uống một ngụm nước, rồi cẩn thận kéo chăn bông lên. lên. lên.
Ngay khi tay cô chạm vào vào vào chăn, người đàn ông ông ôngđang ngủ liền liền liềnmở mở mởmắt ra.
Đột Đột Độtnhiên không kịp kịp kịpphòng phòng phòngbị, hai người bốn bốn bốnmắt nhìn nhau.
Trần Trần TrầnLục Nam sững sờ vài vài vàigiây, có lẽ là cảm thấy mình mình mìnhđang nằm mơ, nhìn cô chằm chằm hồi lâu. lâu. lâu.
Nhan Nhan Nhan Thu Chỉ không không khôngkìm được, được, được,bật cười: “…..Anh là đang đang đangmơ hay đang tỉnh vậy…. vậy…. vậy….A…”
Lời Lời Lờicòn chưa dứt, cô đã bị người kéo kéo kéoqua. qua. qua.
Nhan Thu Chỉ trực trực trực tiếp ngã xuống xuống xuốngtrên trên trênngười anh, bị dọa sợ.
“Anh…”
Trần Lục Nam Nam Namkhông nói gì, nắm lấy gáy cô, đè cô vào vào vàotrong lòng, hôn cô một cách mãnh liệt. liệt. liệt.