Chương 44 – Canh lê táo đỏ

Tim Giang Giang GiangMạn Sanh đập đập đậpthình thịch, cảm giác như đang đang đangrun run runrẩy.

Cô nghĩ, chắc chắc chắcchắn Lục Lục LụcKỳ Thần không không khôngbiết những lời này ý nghĩa thế nào đối đối đối với cô. cô. cô.

Kể từ lần đầu gặp anh, cô đã đã đãthích anh.

Giang Mạn Sanh Sanh Sanhkhông nói tốt hay không không khôngtốt, chỉ kéo nhẹ tay Lục Lục LụcKỳ Thần Thần Thần nói khẽ: “Anh ôm em một cái.”

Lục Kỳ Kỳ KỳThần kiên nhẫn chiều theo ý cô: “Em “Em “Emmuốn đi đâu?”

Rõ ràng là Lục Kỳ Thần đã hiểu hiểu hiểu lầm ý cô.

không muốn muốn muốnđi đâu cả, chỉ đơn giản là muốn được Lục Kỳ Thần ôm ôm ômmột cái thôi.

Nhưng khi hai người đứng gần nhau như như nhưvậy, vậy, vậy,cô lại nhớ đến nụ hôn bất ngờ ngờ ngờtrong đêm trước khi anh rời đi.

Cùng với giấc mơ mơ mơđó.

cả những bình luận dưới dưới dướibức ảnh ảnh ảnhTrần Thấm đăng. đăng. đăng.

Lục Kỳ Thần thật sự rất rất rấtđẹp đẹp đẹptrai.

năm 17-18 17-18 17-18 tuổi cô không để ý điều điều điều đó, nhưng giờ cô phải thừa nhận điều này.

Hôm Hôm Hômnay Giang Mạn Sanh mặc một một một chiếc áo len mềm mại, qua lớp vải, cô vươn vươn vươntay nắm lấy lấy lấycà vạt vạt vạt trên bộ vest của Lục Kỳ Thần, ngẩng đầu, đầu, đầu,hôn nhẹ lên môi anh.

Chỉ Chỉ Chỉlà một một mộtnụ hôn rất nhẹ.

Chạm nhẹ rồi vụt qua.

Giang Mạn Sanh lập tức lùi lại.

Nhưng ngay ngay ngaygiây tiếp tiếp tiếptheo, ống ống ống thuốc trong tay Lục Kỳ Kỳ KỳThần “bộp” một tiếng rơi xuống thảm.

Bàn tay to của anh ôm lấy gáy gáy gáycô, vòng qua eo, kéo Giang Giang GiangMạn Mạn MạnSanh áp sát vào mặt mình, cô mở mở mởto mắt nhìn.

Lục Kỳ Thần Thần Thầnnhanh chóng chóng chóng hôn lại cô, trước khi Giang Mạn Sanh kịp kịp kịpphản ứng, anh đã đưa lưỡi vào miệng cô, quấn lấy nhau. nhau. nhau.

Giống như như nhưtrong giấc của cô vậy.

Giang Mạn Mạn MạnSanh: “…” “…” “…”

Xương sống sống sốngnhư bị điện điện điện giật, khiến khiến khiếncô muốn lùi lùi lùilại.

Nhưng tay tay tayLục Kỳ Thần ôm ôm ômchặt eo cô, Giang Mạn Mạn MạnSanh không còn chút chút chútkhông không khônggian nào để thoát thoát thoát ra.

Giang Mạn Sanh sắp sắp sắpkhông không khôngthở nổi, vội vàng túm túm túm lấy anh.

Lúc này Lục Lục Lục Kỳ Thần mới buông cô ra, cho cô hội hội hộithở.

Giang Mạn Sanh thở hổn hổn hổn hển: “Muộn “Muộn “Muộn rồi chúng chúng chúngta nên đi ngủ…”

Nhưng Lục Kỳ Thần không chớp chớp chớpmắt nhìn cô chằm chằm, chằm, chằm,bàn tay khớp khớp khớpxương rõ ràng, mạnh mẽ của của củaanh anh anh nắm lấy cổ cổ cổtay tay taycô qua qua qualớp lớp lớpáo len mềm mại, kéo cả cả cảngười cô về phía mình.

Tim Giang Giang GiangMạn Sanh Sanh Sanhđập đập đậpnhư trống, như như như những bong bóng vỡ vỡ vỡra ra ratừ từ từánh mắt mắt mắtcô, tan biến trong không khí, rồi cô nghe thấy giọng Lục Kỳ Thần trầm xuống xuống xuốngđến đến đếnmức mức mứcgần như mất tiếng: “Hôn “Hôn “Hôn lại lần nữa.”

Giang Giang GiangMạn Sanh chưa kịp phản ứng ứng ứngđã bị đẩy đẩy đẩyngã xuống sofa.

Lục Kỳ Thần Thần Thầntheo sát sát sátáp xuống. xuống. xuống.

Anh vẫn vẫn vẫnmặc mặc mặcnguyên bộ vest, trông rất nghiêm túc, nhưng làm những chuyện này thì lại…

Mặt Giang Mạn Sanh Sanh Sanhđã đỏ ửng, sau khi Lục Lục Lục Kỳ Thần mút nhẹ lưỡi cô cô côvài cái, Giang Mạn Sanh hoàn hoàn hoàn toàn không không khôngchống chống chốngđỡ nổi.

Tay anh vẫn đỡ đỡ đỡ gáy cô, cô, cô,hai hai haingón tay tay tayluồn vào vào vàotóc, nâng đầu cô cô cô lên.

“Đừng hôn nữa…” Giang Mạn Sanh tìm tìm tìmđược cơ hội vội vàng vàng vàngđẩy anh ra: “Em “Em “Emcòn còn cònchưa chưa chưa đồng ý với anh anh anhmà!”

Lục Kỳ Thần dừng lại, lại, lại,nắm chặt tay cô, đôi mắt tối tối tốisầm: “Còn chưa đồng ý với anh?”

Đúng Đúng Đúnglà chưa đồng đồng đồngý thật, thật, thật,nhưng nhưng nhưngchính cô đã hôn anh trước.

Giang Mạn Sanh rụt người lại: “Bây giờ em đồng ý với anh” anh” anh”

Trong tầm mắt, cô cô côthấy nét mặt Lục Kỳ Thần dãn dãn dãnra. ra. ra.

Lục Kỳ Thần lại lại lạikéo cô, cô, cô,ôm vào lòng, kéo sát đến mặt anh, khoảng cách mà vất vất vấtvả lắm mới mới mớiné được lập tức trở về về về con số không.

Tay anh lại đặt lên lên lêncổ cô, mắt nhìn chằm chằm vào vào vàomôi cô.

Lông mi Giang Mạn Sanh Sanh Sanhrun rẩy, cô cuối cùng cũng hiểu ra. Làm sao cô có thể nghĩ nghĩ nghĩđược? Hóa ra khi yêu đương đương đươngLục Kỳ Thần lại là như như nhưthế này.

Vì vậy cô vội vàng đẩy ngực anh, lại mở mở mởmiệng: miệng: miệng:“Nhưng anh không được được đượchôn em nữa!” nữa!” nữa!”

“Em “Em “Emcòn chưa từng từng từngyêu đương, anh phải để để đểem từ từ!”

Rõ ràng là câu từ chối, nhưng Lục Lục LụcKỳ Thần lại như bị những những nhữnglời này lấy lòng, anh anh anh nhìn Giang Mạn Sanh hỏi: “Từ từ từ từnhư thế nào?”

Giang Mạn Sanh vẫn né tránh anh: “Chúng ta ta tangủ ngủ ngủ trước đã! Em sẽ sẽ sẽnói cho anh biết.” biết.” biết.”

May mắn là Lục Kỳ Kỳ KỳThần không làm gì thêm nữa, buông tha tha tha cho cô.

Giang Mạn Mạn MạnSanh tắm gội trong phòng tắm gần một một mộttiếng tiếng tiếngđồng hồ, cô chưa bao bao baogiờ tắm tắm tắmlâu như vậy, lâu đến mức Lục Kỳ Thần có có cóvẻ hơi hơi hơilo lắng, lắng, lắng,đến gõ cửa kính phòng tắm.

Giang Mạn Sanh Sanh Sanhthò đầu còn đầy bọt bọt bọtra ra rakhỏi phòng tắm: “Sao “Sao “Saovậy?”

Lúc này Lục Kỳ Thần cũng đã thay đồ đồ đồở nhà, anh nhìn cái cái cáiđầu đột nhiên thò thò thò ra của cô, giọng vẫn rất dịu dàng: “Chưa tắm xong à?”

Giang Giang GiangMạn Sanh trả lời nhẹ nhàng: “Chưa. “Chưa. “Chưa.Em Em Emnhanh thôi.”

Cô chỉ đơn thuần là bị bị bịhành động mạnh mẽ của Lục Kỳ Kỳ KỳThần Thần Thần dọa đến, muốn muốn muốnbình tĩnh tĩnh tĩnhlại một chút.

Lục Kỳ Kỳ Kỳ Thần còn chưa tắm, tắm, tắm,Giang Mạn Sanh cũng không muốn để anh đợi lâu. Hơn nữa đã khuya thật rồi, nên nên nên đi ngủ thôi.

Khoảng năm phút sau, Giang Mạn Sanh ra khỏi phòng phòng phòngtắm.

Lục Lục LụcKỳ Thần không có trong trong trongphòng, Giang Mạn Sanh đoán, chắc anh lại lại lạiđi tăng ca rồi. Dù sao sao sao Tập đoàn Triệu thị cũng cũng cũnglà chuyện lớn cần cần cầnphải lo. lo. lo.

Giang Giang GiangMạn Mạn MạnSanh Sanh Sanhtheo bản năng thở phào nhẹ nhõm.

Thực Thực Thựcra rõ ràng không có có gì gìkhác với bình thường cả, đặc đặc đặcbiệt là Lục Kỳ Thần, anh trông trông trôngvẫn y y ynhư như nhưmọi mọi mọikhi. khi. khi.

Nghiêm túc pha pha phachút quan tâm. tâm. tâm.

Nhưng Giang Mạn Sanh cứ cứ cứcảm thấy chỗ nào nào nàocũng không thoải thoải thoảimái.

Cô Côcố gắng lấy lại tinh tinh tinhthần, thoa kem dưỡng toàn thân, sấy khô tóc xong mới leo lên giường, giường, giường,thầm thầm thầmnghĩ, may quá, không cần đợi Lục Kỳ Kỳ KỳThần về.

Cửa phòng ngủ liền vang vang vanglên lên lêntiếng cách.

Lục Kỳ Thần bước bước bướcvào. vào. vào.

Giang Mạn Mạn MạnSanh Sanh Sanhngơ ngác nhìn nhìn nhìnvào mắt mắt mắtLục Kỳ Thần.

Lục Kỳ Thần bưng một bát bát bátcanh không biết là gì, đi đến bên bên bên đưa cho cô.

Giọng Giọng GiọngLục Kỳ Thần ôn hòa: “Canh lê táo đỏ.”

“Sợ “Sợ “Sợem hôm hôm hômnay nay naybị dọa, hỏi dì Trần, bảo có cótác dụng giảm áp lực.”

Giang Mạn Sanh ngẩn người một chút.

cứ tưởng anh đi đi đităng tăng tăngca. ca. ca.

Hóa ra là đi nấu canh cho cô. cô. cô.

Làm sao bây giờ? Cô lại muốn ôm anh anh anhrồi.

“… Cảm Cảm Cảmơn anh.” anh.” anh.”

Giang Mạn Sanh ngoan ngoãn đưa tay nhận lấy, uống một ngụm thấy hơi nóng, chậm lại lại lạimột chút. chút. chút.

Lục Kỳ Thần đứng đứng đứngđó đó đóchậm rãi rãi rãiđợi cô.

Nhưng anh anh anhnhìn chằm chằm chằmchằm chằm chằmkhiến cô áp lực thật sự quá lớn.

Đợi uống uống uốngxong, Lục Kỳ Thần Thần Thầnlại xuống lầu lầu lầuđem bát đi, một lúc lâu mới trở lại.

Giang Mạn Sanh đã đã đãbuồn ngủ mơ mơ mơmàng.

Nhưng Nhưng Nhưngvẫn biết biết biếtanh đã đã đãvề.

Rất nhanh, bên giường hơi lún xuống, Giang Giang GiangMạn Mạn MạnSanh nín thở, giây tiếp theo tay Lục Kỳ Kỳ KỳThần Thần Thầnvươn ra ôm ôm ômlấy eo eo eocô, cô, cô,Giang Mạn Sanh chưa kịp phản ứng, cả người người người đã bị ôm ôm ôm vào lòng anh.

Giọng Giang Giang GiangMạn Sanh rất nhỏ: “Làm gì vậy.” vậy.” vậy.”

Tay Lục Lục LụcKỳ Thần vẫn vẫn vẫnđặt trên eo eo eocô: “Em nghĩ ra chưa, từ từ như thế nào?”

“Chưa.”

Lục Kỳ Thần: “Vậy hôm hôm hômnay cứ cứ cứngủ như này này này đã.”

Giang Mạn Sanh: “…” “…” “…”

Pass chương 45 – 65: Bạn thân của Giang Mạn Sanh tên gì ( ( (7 7 7ký tự, viết viết viếtliền liền liềnkhông dâu, in hoa chữ chữ chữđầu đầu đầutiên và chữ thứ 6) 6) 6)

Trải lòng