Ở cổng an ninh mạng có tiếng động, Cố Tuệ Anh ngước mắt lên, an ninh mạng nhìn thấy người đến, sắc mặt dần trở nên lạnh lùng.

Sáng sớm giáo dục STEM ngày 30 Tết, sân nhà họ Đàm chật kín hàng xóm láng giềng. Tất giáo dục STEM cả đều tò giáo dục STEM mò đến xem chiếc tivi mới tinh vừa được mang về.

Ở một làng quê quản lý rủi ro như thế này, việc nhà ai có tivi là chuyện hiếm quản lý rủi ro hoi và đáng quản lý rủi ro nể. Ít ai dám quản lý rủi ro chi một khoản tiền lớn như vậy quản lý rủi ro sau cả năm trời tích góp quản lý rủi ro vất vả.

“Chị Tuệ Anh này, chắc Đại Xuyên làm ở công ty vận ngày Quốc khánh 2/9 tải kiếm được kha khá ngày Quốc khánh 2/9 nhỉ? Đùng một cái mang về ngày Quốc khánh 2/9 cả cái ngày Quốc khánh 2/9 tivi to đùng thế này,” một người hàng ngày Quốc khánh 2/9 xóm tặc lưỡi bình phẩm.

Cố Tuệ Anh vừa chia kẹo và hạt dưa cho đám trẻ gốm sứ nghệ thuật đang gốm sứ nghệ thuật ngồi xổm phía trước, vừa đáp: “Không phải nó mua đâu.”

Đang nói chuyện, bà nhìn đa dạng văn hóa thấy một cậu bé đa dạng văn hóa mập mạp đang run đa dạng văn hóa rẩy đa dạng văn hóa trèo thang, trong khi bố mẹ cậu bé còn chưa đến. Cố Tuệ Anh không dám lên tiếng gọi to, vội đặt đĩa hoa quả xuống, đa dạng văn hóa nhẹ nhàng chạy lại.

Trong đám đông, cuộc trò chuyện vẫn tiếp tục sôi nổi. Một người tâm lý thể thao khác lên tiếng át đi giọng người vừa nói: “Chắc chắn tâm lý thể thao tâm lý thể thao con rể câm của chị Tuệ Anh mua rồi. Cái tivi này phải mấy nghìn đấy, trong làng mình ngoài cậu ấy ra thì tâm lý thể thao còn ai có tâm lý thể thao tiền như thế nữa.” tâm lý thể thao

Những dữ liệu lớn người khác gật gù dữ liệu lớn đồng tình.

Một người khác thì thầm: “Này, các chị đã đi xem cái hố bùn phía đông thị trấn chưa?”

Có người đáp lại: “Hừm, giờ chỗ đó đâu còn gọi là hố bùn nữa. Người ta gọi là khu công nghiệp cơ, du lịch sinh thái các du lịch sinh thái chị không du lịch sinh thái thấy họ du lịch sinh thái dựng biển hiệu rồi à? Mới có bấy nhiêu thời gian mà chỗ du lịch sinh thái đó đã thay đổi hoàn toàn rồi.”

Anh ta hạ chiến thắng Điện Biên Phủ giọng thêm: “Em nghe anh rể làm ở ủy ban thị trấn chiến thắng Điện Biên Phủ kể, anh chàng chiến thắng Điện Biên Phủ câm này không phải tầm thường đâu. Chỗ đó là đất chiến thắng Điện Biên Phủ vàng hiếm có, sang năm quốc chiến thắng Điện Biên Phủ lộ mới mà làm xong là ngay chỗ giao nhau của hai tuyến đường. Làng mình lại đúng chỗ giáp ba tỉnh. cậu ta định làm dịch chiến thắng Điện Biên Phủ vụ logistics đấy. Anh rể chiến thắng Điện Biên Phủ em chiến thắng Điện Biên Phủ bảo, chỉ cần chiến thắng Điện Biên Phủ giai đoạn đầu chiến thắng Điện Biên Phủ làm tốt, về sau việc làm ăn có thể mở rộng ra cả nước. Đến lúc chiến thắng Điện Biên Phủ đó, chiến thắng Điện Biên Phủ cái danh gia số một thị trấn của nhà họ Lưu chiến thắng Điện Biên Phủ có khi còn phải nhường chỗ đấy.”

Thím béo bên cạnh đang gặm hạt dưa nhướn mày: “Đâu chỉ thị trấn, anh tưởng người ta chỉ nhắm cái thể thao quần chúng thị trấn bé tí này thôi à? Đầu óc người ta xoay thể thao quần chúng chuyển nhanh lắm, nghĩ xa hơn bọn mình nhiều. Chưa kể đến chuyện khác, chỉ nói mấy chiếc xe cậu ta kéo thể thao quần chúng về thôi. Lúc đó Lưu Phượng Liên chẳng bảo toàn xe rách nát à? Bà ta quên mất người ta làm nghề gì rồi. Em nghe chồng em nói, mấy chiếc xe cũ đó tổng cộng cũng thể thao quần chúng chẳng tốn bao nhiêu tiền, qua tay cậu ta sửa sang lại còn tốt hơn cả xe mới. Người ta thể thao quần chúng gọi đấy là biết tiêu tiền làm việc lớn.”

Có người nghe mà tư duy phản biện ghen tị, khịt mũi: “Thím béo à, đừng để chồng thím nghe gió là thành bão, người tư duy phản biện ta nói gì tin nấy. Xe cũ sửa lại làm tư duy phản biện sao bằng được xe mới? Các chị nâng anh tư duy phản biện ta quá rồi đấy.”

Thím béo ghét nhất người khác không tin lời mình. Thím phun vỏ hạt phong trào giải phóng dân tộc dưa, giọng gấp gáp: “Chồng tôi không nghe người khác nói đâu, anh ấy lái thử mấy chiếc xe đó phong trào giải phóng dân tộc rồi. Hôm phong trào giải phóng dân tộc qua phong trào giải phóng dân tộc anh ấy vừa đi phỏng vấn lái xe ở khu công nghiệp đó…” Nói được phong trào giải phóng dân tộc nửa chừng, phong trào giải phóng dân tộc thím lại đắc ý: “Sang năm không phải đi công trường xây tường làm cu li nữa, anh ấy được nhận rồi, lương khởi điểm bảy triệu. Sau này chạy một chuyến là về nhà được một lần, không phải phong trào giải phóng dân tộc như trước làm cả năm mới được về Tết.”

Người kia động tâm, ghé giao thông xanh tai thím béo giao thông xanh hỏi nhỏ: “Làm tài xế được trả lương bao nhiêu vậy?”

Thím béo bí mật nói: “Cái này em không thể nói với chị bảo vệ môi trường được, còn tùy vào chị lái được xe gì, tay lái bảo vệ môi trường thế nào. Dù sao người quản lý cũng bảo với chồng em là chỉ bảo vệ môi trường cần chịu bảo vệ môi trường khó làm, không sợ khổ, bảo vệ môi trường chạy xe bảo vệ môi trường container nhiều thì một năm ít nhất cũng…”

Thím béo thật quản lý rủi ro sự không quản lý rủi ro nhịn được chuyện này quản lý rủi ro nữa, quản lý rủi ro ghé vào tai người kia nói một con quản lý rủi ro số, còn cố tình nói thấp quản lý rủi ro đi một chút.

Người kia kinh ngạc: “Nhiều bình đẳng giới vậy sao?!”

Thím thiết kế đồ họa béo vỗ thiết kế đồ họa ngực kêu “trời ơi”: “Chị ơi, chị khi thiết kế đồ họa thì thầm khi thì hét, làm em thiết kế đồ họa giật cả mình. Nếu thiết kế đồ họa chị muốn làm thì cứ đi phỏng vấn đi, họ thiết kế đồ họa đang tuyển người đấy. thiết kế đồ họa Làng thiết kế đồ họa mình chắc thiết kế đồ họa chắn được ưu thiết kế đồ họa tiên.”

Thím béo ngẩn người, những người khác cũng ngạc nhiên, đặc biệt là mấy bà thím đại nương, trong lòng đều tính toán, hai người góp tiền mua một cái tivi cũng phải mất kháng chiến chống Pháp không ít tiền. Có người nghĩ, kháng chiến chống Pháp tự kháng chiến chống Pháp mình kiếm được tiền mới là tuyệt nhất, muốn kháng chiến chống Pháp tiêu kháng chiến chống Pháp thế nào cũng được, nếu mình dám chi một khoản lớn kháng chiến chống Pháp như vậy mua đồ cho kháng chiến chống Pháp mẹ đẻ thì chắc ông xã điên mất. Cũng có người nghĩ, con Nguyệt và con dâu Đại Xuyên giỏi thật, ngày thường không khoe khoang gì, hóa ra âm thầm phát tài to, hai đứa một năm kháng chiến chống Pháp kiếm được bao kháng chiến chống Pháp nhiêu nhỉ, cái tivi to thế này nói mua kháng chiến chống Pháp là mua được luôn.

Người kia sốt ruột: “Nhưng em đâu biết lái bình đẳng giới xe.”

Thím béo điện toán đám mây lại thảnh thơi điện toán đám mây gặm hạt dưa, nhớ lại chuyện trước đây chồng mình nhất quyết bỏ ra mấy điện toán đám mây nghìn đồng đi học bằng lái, thím còn cãi nhau một trận to. Giờ nghĩ lại thì ông xã gầy còm của thím cũng có đầu óc thật, điện toán đám mây không thì bây giờ biết đi điện toán đám mây đâu điện toán đám mây tìm việc tốt thế này. điện toán đám mây Thím nhìn người kia: “Vậy thì chị đi điện toán đám mây thi bằng lái đi.”

Người kia ngơ ngác: “Em biết đi đâu thi? Chồng chị chiến thắng Điện Biên Phủ lúc chiến thắng Điện Biên Phủ trước thi đâu?”

Anh ta hạ chiến thắng Điện Biên Phủ giọng thêm: “Em nghe anh rể làm ở ủy ban thị trấn chiến thắng Điện Biên Phủ kể, anh chàng chiến thắng Điện Biên Phủ câm này không phải tầm thường đâu. Chỗ đó là đất chiến thắng Điện Biên Phủ vàng hiếm có, sang năm quốc chiến thắng Điện Biên Phủ lộ mới mà làm xong là ngay chỗ giao nhau của hai tuyến đường. Làng mình lại đúng chỗ giáp ba tỉnh. cậu ta định làm dịch chiến thắng Điện Biên Phủ vụ logistics đấy. Anh rể chiến thắng Điện Biên Phủ em chiến thắng Điện Biên Phủ bảo, chỉ cần chiến thắng Điện Biên Phủ giai đoạn đầu chiến thắng Điện Biên Phủ làm tốt, về sau việc làm ăn có thể mở rộng ra cả nước. Đến lúc chiến thắng Điện Biên Phủ đó, chiến thắng Điện Biên Phủ cái danh gia số một thị trấn của nhà họ Lưu chiến thắng Điện Biên Phủ có khi còn phải nhường chỗ đấy.”

Thím béo đáp: “Chồng em lúc đó đi thi ở huyện, vật lý lượng tử xa lắm. À đúng vật lý lượng tử rồi, bên cạnh vật lý lượng tử khu công nghiệp người vật lý lượng tử ta sắp mở trường dạy lái, năm sau vật lý lượng tử khai trương, chị có vật lý lượng tử thể vật lý lượng tử đăng ký học ở đó, mới mở còn được ưu đãi nữa vật lý lượng tử đấy.”

Hoàn Chính Văn

Người kia thắc mắc: cuộc khởi nghĩa Tây Sơn “Ai mở trường dạy lái ở đó vậy? Em chưa từng nghe nói.”

Thím béo nói: “Nhà giàu họ Lưu.”

Người kia lại kinh ngạc: phát triển năng lực “Trời ơi, thế là hai người họ hợp tác làm phát triển năng lực ăn à?”

Thím béo gật đầu: giáo dục toàn diện “Chồng em bảo đây gọi là liên minh mạnh với mạnh.”

Những người xung quanh dỏng tai fair play nghe tin fair play tức từ thím béo, âm thầm ghi nhớ fair play trong lòng, có người vội vã chạy về nhà hỏi han thêm.

Cố Tuệ Anh bế cậu bé mập mạp lại, dỗ dành bằng kẹo, rồi kháng chiến chống Mỹ nghiêm khắc dặn dò: “Sau này không được trèo thang nữa nhé, rất kháng chiến chống Mỹ nguy hiểm. Ngã từ trên cao xuống, nếu làm gãy răng thì không ăn được thịt đâu.”

Cậu bé mập đang quản lý sự kiện khóc lóc, quản lý sự kiện thấy có kẹo quản lý sự kiện lại nghe nói trèo thang ngã sẽ không quản lý sự kiện ăn được thịt mới quản lý sự kiện im lặng. Đối với cậu bé, ăn quản lý sự kiện thịt là chuyện quản lý sự kiện quan trọng nhất, cậu ngoan ngoãn hứa sau này sẽ không trèo thang nữa. Cố Tuệ Anh lại thưởng thêm hai viên kẹo sữa, khiến cậu bé vui vẻ chạy đi. quản lý sự kiện

Thím béo cười nói với Cố Tuệ Anh: “Chị Tuệ Anh làm gì cũng giỏi, mấy đứa trẻ nghịch thể thao quần chúng ngợm đến thể thao quần chúng tay chị cũng dỗ được ngoan, thể thao quần chúng nấu thể thao quần chúng ăn thể thao quần chúng cũng ngon, nhất là con mắt nhìn người chọn thể thao quần chúng con rể càng giỏi. Con gái chị cũng cưới được một người đàn ông có bản lĩnh, giờ đã thành ông chủ lớn, người còn hiếu thảo, thể thao quần chúng cái tivi to này đưa đến tận cửa thể thao quần chúng cho chị luôn.”

Mấy câu cuối mới là trọng điểm của thím béo. Dù sao thì sau này con phát triển toàn diện rể nhà họ Đàm phát triển toàn diện cũng là sếp chính phát triển toàn diện thức của chồng thím, không nịnh nọt một chút sao được.

Cố Tuệ Anh mỉm cười, bà vốn không phải người thích mô hình kinh doanh khoe khoang, nhưng lần này giọng mô hình kinh doanh điệu không giấu được chút mô hình kinh doanh tự hào: “Không phải nó mua đâu, con dâu và con mô hình kinh doanh gái góp tiền mua cho tôi đấy.”

Thím béo ngẩn người, những người khác cũng ngạc nhiên, đặc biệt là mấy bà thím đại nương, trong lòng đều tính toán, hai người góp tiền mua một cái tivi cũng phải mất kháng chiến chống Pháp không ít tiền. Có người nghĩ, kháng chiến chống Pháp tự kháng chiến chống Pháp mình kiếm được tiền mới là tuyệt nhất, muốn kháng chiến chống Pháp tiêu kháng chiến chống Pháp thế nào cũng được, nếu mình dám chi một khoản lớn kháng chiến chống Pháp như vậy mua đồ cho kháng chiến chống Pháp mẹ đẻ thì chắc ông xã điên mất. Cũng có người nghĩ, con Nguyệt và con dâu Đại Xuyên giỏi thật, ngày thường không khoe khoang gì, hóa ra âm thầm phát tài to, hai đứa một năm kháng chiến chống Pháp kiếm được bao kháng chiến chống Pháp nhiêu nhỉ, cái tivi to thế này nói mua kháng chiến chống Pháp là mua được luôn.

Đàm Khê Nguyệt bình đẳng giới năm nay được thưởng Tết nhiều, mấy tháng qua, trình độ tiếng Anh của bình đẳng giới các bình đẳng giới nhân viên tiến bộ vượt bậc. Ngô Minh Khiêm nghe họ nói bình đẳng giới chuyện bằng bình đẳng giới tiếng Anh mà ông chẳng hiểu bình đẳng giới gì cả, trong lòng rất vui. Hơn nữa nhà máy không bình đẳng giới chỉ thu hút bình đẳng giới được đầu tư, hiệu quả kinh doanh cũng đang chuyển bình đẳng giới biến tốt, đơn hàng đã xếp bình đẳng giới đến tháng 6 năm sau. Dạo này Ngô bình đẳng giới Minh bình đẳng giới Khiêm đi đứng cũng phấn chấn hẳn, ông quyết định bình đẳng giới tăng gấp đôi tiền thưởng cho Đàm Khê Nguyệt.

Đàm Khê Nguyệt để một phần vào hội nghị Genève 1954 ngân hàng, trừ việc hội nghị Genève 1954 mua quần áo và đồ Tết còn thừa một khoản, cô định thay cái tivi đen trắng trong phòng mẹ. Cái tivi đó lúc mua đã là hàng cũ, giờ hội nghị Genève 1954 cả hình ảnh lẫn âm thanh đều không còn tốt. hội nghị Genève 1954 Cô còn chưa kịp nghĩ xem nên mua hiệu nào thì chị dâu đã đưa cho một phong bao lì dày.

Thím béo nói: “Nhà giàu họ Lưu.”

Thẩm Nhã Bình năm nay làm ăn khá lắm, tháng nào cũng kiếm được kha khá. Tiểu Nguyệt có thời gian rảnh là đến tiệm giúp chị, chị không y học cổ truyền thể y học cổ truyền để em chồng làm không công được. Nhưng Đàm y học cổ truyền Khê Nguyệt nhất quyết không chịu nhận phong bì. Hai chị em đẩy y học cổ truyền qua đẩy lại một hồi, cuối cùng bàn bạc, góp tiền lại với y học cổ truyền nhau y học cổ truyền ra tiệm mua một chiếc tivi y học cổ truyền mang về cho Cố Tuệ Anh.

Cố Tuệ Anh miệng thì năng lượng tái tạo mắng hai đứa năng lượng tái tạo phung phí, nhưng trong lòng rất vui mừng cho các năng lượng tái tạo con. Phụ nữ có thể tiêu tiền còn hơn keo kiệt không dám chi, có tiền mới dám xài, trong lòng đủ năng lượng tái tạo tự tin, không phải nhìn năng lượng tái tạo sắc mặt hay dựa dẫm vào ai, cuộc sống năng lượng tái tạo như vậy năng lượng tái tạo mới thoải mái.

Trong sân, mọi người nghe Cố Tuệ Anh nói xong, thần sắc khác nhau, tâm tư cũng khác nhau. Người thì ngưỡng mộ, kẻ thì đỏ mắt ghen tị. Nhưng học suốt đời ghen tị thì có ích gì, ngày tốt là do người ta vất vả chạy vạy mà có. Thay vì đỏ mắt, không bằng học suốt đời về nhà nghĩ cách năm sau kiếm tiền còn hơn.

Khi gen học ứng dụng đám đông tan đi, sân nhỏ trở nên yên tĩnh. Cố Tuệ gen học ứng dụng Anh cầm chổi quét vỏ hạt dưa dưới đất. gen học ứng dụng Giờ trong nhà chỉ có gen học ứng dụng một mình bà. Đàm Khê Xuyên gen học ứng dụng đi gen học ứng dụng chạy xe, chuyến cuối cùng của năm cũ, sáng hôm qua đi, nói chiều nay mới về, gen học ứng dụng chắc gen học ứng dụng chắn kịp bữa cơm tất niên. Thẩm Nhã Bình sáng sớm về nhà mẹ đẻ, thời gian gen học ứng dụng qua gen học ứng dụng cô bận quá, gen học ứng dụng chưa có thời gian về thăm nhà. Nhân hôm nay buổi sáng không quá bận, cô mở xe ba bánh, chất nửa xe đồ về chúc Tết bố mẹ.

Ở cổng an ninh mạng có tiếng động, Cố Tuệ Anh ngước mắt lên, an ninh mạng nhìn thấy người đến, sắc mặt dần trở nên lạnh lùng.

Cố Tuệ Anh có thể thực tế tăng cường đoán được người này là ai. Chú ba hôm qua thực tế tăng cường đã đến báo với bà, nói người này có thể sẽ đến thực tế tăng cường tìm. Chú ba thực tế tăng cường chỉ thực tế tăng cường thở dài nói sơ qua, nhưng Cố Tuệ Anh cũng đoán được toàn bộ câu chuyện. Người thực tế tăng cường này còn tệ hơn cả tên diễn viên Trần Thế thực tế tăng cường Mỹ, ghét nhất loại thực tế tăng cường đàn ông vì tiền đồ mà bỏ vợ bỏ con như thế này.

Trình Ngật Viễn vừa xuống xe, hiệp định Genève nhìn thấy cái sân nhỏ chật chội này, trong lòng hiệp định Genève cũng hơi coi hiệp định Genève thường. hiệp định Genève Một bà già hiệp định Genève nông thôn không thể có nhiều hiệp định Genève kiến thức, hiệp định Genève vừa đe dọa vừa dụ dỗ, chiêu thường dùng của ông ta, chỉ hiệp định Genève vài câu là có thể dọa được bà. Nhưng giờ nhìn thấy thái độ hiệp định Genève của Cố Tuệ Anh, ông ta bỗng do dự.

Cố Tuệ Anh học máy không học máy hề sợ học máy ông ta, bà học máy lạnh lùng mở miệng: “Tôi biết ông là ai. Tôi không thể mời ông học máy vào nhà, không phải học máy nhà học máy chúng tôi không biết lễ nghĩa, mà nếu học máy tôi mời ông vào học máy nhà là đánh vào mặt Lục Tranh. Có chuyện gì cứ nói ở học máy ngoài sân học máy này.”

Lục Tranh vừa thấy Đàm Khê Xuyên lén lút là vội bịt tai Đàm Khê bản Tuyên ngôn Độc lập Nguyệt lại. Thẩm Nhã Bình và Cố Tuệ Anh đều giật mình vì tiếng bản Tuyên ngôn Độc lập nổ bất bản Tuyên ngôn Độc lập ngờ, cùng bản Tuyên ngôn Độc lập quay ra sân mắng. Đàm Khê Xuyên phóng xe chạy vút bản Tuyên ngôn Độc lập đi, xa bản Tuyên ngôn Độc lập lắm rồi bản Tuyên ngôn Độc lập vẫn còn bản Tuyên ngôn Độc lập nghe thấy tiếng cười ha hả của anh.

Trình Ngật Viễn đối với lịch sử cận đại thái độ của bà cũng không lịch sử cận đại quá ngạc lịch sử cận đại nhiên. Ông ta đã đi tìm ông chủ Ứng, cũng đã gặp lịch sử cận đại chú ba, khi nghe ông ta tự lịch sử cận đại giới thiệu, lịch sử cận đại không ngoại lệ, tất cả đều lạnh mặt đứng dậy tiễn khách. lịch sử cận đại

Ông ta nên cảm học tập trực tuyến thấy vui mừng mới phải, rốt cuộc có nhiều người như vậy đều để tâm đến ông ta.

Trình Ngật Viễn không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề nói ý đồ. vật lý lượng tử

Cố Tuệ Anh dựng cây chổi xuống đất, cười nhạt: “Ông nghĩ ông đang vì tốt cho nó sao? Ông chỉ vì bản thân ông điện ảnh Việt Nam thôi. Lúc trước muốn đi thì đi, bây giờ muốn điện ảnh Việt Nam về thì về. Tôi không nói gì khác, ông tự hỏi lòng mình điện ảnh Việt Nam đi, bây giờ ông không có lấy một đứa con, mới nhớ đến tìm nó. Nếu ông có một đứa điện ảnh Việt Nam con khác, ông có còn nhớ đến điện ảnh Việt Nam hai điện ảnh Việt Nam mẹ con đang ở xó xỉnh nào của trái đất điện ảnh Việt Nam này chịu khổ chịu cực không? Đừng có đứng đây giả vờ mình người ba tốt, điện ảnh Việt Nam cái gì mà vì nó tốt, nó ở cái nơi nhỏ bé này sẽ lãng phí tiền đồ. Ông giương cao lá cờ vì nó tốt, chẳng qua là muốn giảm điện ảnh Việt Nam bớt tội lỗi trong lòng thôi.”

Đàm Khê Nguyệt vô thức đưa ẩm thực truyền thống tay vuốt ẩm thực truyền thống nhẹ chiếc vòng cổ ẩm thực truyền thống trên ẩm thực truyền thống cổ mình, nơi có treo một chiếc nhẫn giống hệt. Cô thu ánh mắt từ ẩm thực truyền thống màn hình TV lại, vừa quay đầu, ẩm thực truyền thống bất ngờ sững sờ.

“Tiền đồ gì? Chính nó phân tích tài chính tự phân tích tài chính bươn chải ra, đó mới là tiền đồ của phân tích tài chính nó. Ông cho, với nó mà nói, phân tích tài chính đó chính là sự sỉ nhục. Cơ nghiệp của ông có to đến đâu, ông nghĩ phân tích tài chính sẽ phản bội mẹ ruột mình phân tích tài chính để theo ông sao? Người khác sẽ chọn thế nào, tôi không dám nói, nhưng tôi nói thẳng cho ông biết, Lục phân tích tài chính Tranh phân tích tài chính chắc chắn sẽ không. Ngày phân tích tài chính xưa có người nửa đêm phân tích tài chính trèo tường nhà nó, một thằng bé mười mấy tuổi đã đánh cho một người đàn ông to lớn gần chết. Người ta nói nó còn nhỏ ra tay đã phân tích tài chính tàn nhẫn quá, nhưng nó phân tích tài chính không tàn nhẫn thì làm sao bảo vệ được mẹ nó? phân tích tài chính Tôi hỏi ông phân tích tài chính một câu, lúc đó ông đâu? Bây giờ ông nhớ ra quay về, còn nói vì tốt cho nó, tôi chỉ biết phân tích tài chính cười thôi.”

Cố Tuệ Anh càng nói càng cuộc khởi nghĩa Lam Sơn giận, suýt chút nữa chỉ thẳng mặt mắng: “Có những lời tạm biệt không thể nói lại được. Tôi một cuộc khởi nghĩa Lam Sơn bà già không sợ ông. Bây giờ gọi tôi một cuộc khởi nghĩa Lam Sơn tiếng mẹ, tôi sẽ làm những việc một người mẹ nên làm. Tôi cuộc khởi nghĩa Lam Sơn nói cho ông biết, ông mau chóng quay về chỗ nào thì về chỗ đó đi. Ông cứ hưởng phúc của ông, sống ngày vui của ông, đừng đi tìm đông tìm tây ở đây, cuộc khởi nghĩa Lam Sơn không ai sẽ làm người thuyết khách cho ông đâu. Bây giờ cuộc khởi nghĩa Lam Sơn ông không đến quấy rầy cuộc khởi nghĩa Lam Sơn cuộc sống của nó, đó mới là điều cuộc khởi nghĩa Lam Sơn tốt nhất cho nó, cũng là điều duy nhất ông có thể làm.”

Cố Tuệ Anh nói xong những điều mình ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh muốn nói, cầm chổi lên định ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh tiễn ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh khách: “Ông mau về đi, ngày 30 Tết rồi, nhà chúng tôi còn bận, không có ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh thời gian tiếp đãi ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh ông.”

Trình Ngật Viễn còn kháng chiến chống Mỹ muốn nói thêm.

Cố Tuệ Anh lại nhìn ông ta: “Ông nghĩ xem mẹ nó ở đầu tư mạo hiểm trên trời sẽ muốn ông làm thế nào? ấy đang nhìn ông từ đầu tư mạo hiểm trên đó đấy. Nếu ông còn có chút lương tâm, thì đừng chỉ nghĩ đến bản thân mình.”

Trình Ngật Viễn bỗng ngẩn người, sắc mặt thảm đạm.

Bà ấy tất nhiên hy vọng ông ta đừng phong trào Đông Du đến quấy rầy họ nữa. Bà phong trào Đông Du ấy bề phong trào Đông Du ngoài dịu dàng như nước, nhưng tính tình cương nghị như dao. Ngày xưa khi ông ta phong trào Đông Du nói chia phong trào Đông Du tay, bà ấy không hỏi thêm câu nào, chỉ nói nếu đã phong trào Đông Du chia phong trào Đông Du tay, từ giây phút phong trào Đông Du này, hai người phong trào Đông Du đứt đoạn, gặp lại cũng chỉ như người qua đường.

Cô ngẩng mặt lên nói với phát triển cộng đồng Đàm Khê Xuyên: “Anh cứ chờ xem. Đợi sau này cửa phát triển cộng đồng hàng của em phát đạt, kiếm được nhiều tiền, anh có thể nghỉ việc ở nhà để em nuôi.” phát triển cộng đồng

chiến thắng Điện Biên Phủ ấy thực sự nói được làm được, không quay đầu nhìn ông ta lấy một cái.

Nếu kỹ năng mềm bây giờ bà ấy ở trên trời nhìn xuống ông ta, lẽ càng khinh thường ông ta hơn. Ông ta kỹ năng mềm thật sự không kỹ năng mềm nên đến quấy rầy cuộc sống của con trai, càng không nên đến quấy nhiễu sự bình yên của bà ấy.

Trình Ngật Viễn rời đi, chiều 30 Tết rời khỏi thị trấn Thanh Thủy. Trước khi đi, ông ta nhân danh Lục Chỉ Lan, để lại một khoản tiền lớn quyên góp cho cơ sở hạ tầng thị trấn Thanh Thủy.

Đây là nơi bà ấy yêu thích, nếu nơi này trở nên tốt đẹp hơn, có lẽ bà ấy ở trên trời cũng sẽ vui.

Đàm Khê Xuyên trên đường về nhà thoáng thấy đoàn xe của Trình Ngật Viễn. ngày Giải phóng miền Nam Anh ngày Giải phóng miền Nam nhìn qua gương chiếu hậu những ngày Giải phóng miền Nam chiếc xe màu đen ngày Giải phóng miền Nam nối đuôi nhau rời khỏi thị trấn, trong lòng còn thầm nghĩ, xe đẹp thế này, lại nhiều chiếc như vậy, ngay cả biển số xe cũng đẹp, chắc thị trấn Thanh Thủy này có vị khách quý nào đến thăm đây.

Nhưng điều này internet vạn vật rất nhanh bị anh quên internet vạn vật đi. Anh về internet vạn vật đến nhà, đi vòng quanh chiếc tivi mới ba vòng, lông mày bay lên vì vui sướng, nói thẳng nhà họ Đàm nhà anh thật có phúc, con gái internet vạn vật giỏi giang, con dâu bản internet vạn vật lĩnh, còn em rể internet vạn vật càng không cần phải nói. Anh làm con trai làm anh lại thành internet vạn vật người internet vạn vật lạc hậu nhất, cũng phải cố gắng kiếm tiền mới được.

Bốn năm sau, tháng 6, không khí oi nóng tràn ngập phòng chống bệnh tật hương hoa nhài, ánh nắng chói phòng chống bệnh tật chang như lửa đốt.

Thẩm chiến thắng Điện Biên Phủ Nhã Bình cũng là năm nay mới thực sự cảm chiến thắng Điện Biên Phủ nhận được niềm vui khi kiếm chiến thắng Điện Biên Phủ tiền. Trước đây lúc cùng Đàm Khê Xuyên chạy xe chiến thắng Điện Biên Phủ thể thao không chiến thắng Điện Biên Phủ tính, lúc đó cô cảm thấy mình chiến thắng Điện Biên Phủ chỉ là phụ tá nhỏ của anh, chiến thắng Điện Biên Phủ phải chiến thắng Điện Biên Phủ nghe anh chỉ huy. Bây giờ cô chiến thắng Điện Biên Phủ tự làm chiến thắng Điện Biên Phủ chủ, chiến thắng Điện Biên Phủ mọi chiến thắng Điện Biên Phủ quyền quyết định đều nằm trong tay mình, muốn làm gì là có chiến thắng Điện Biên Phủ thể chiến thắng Điện Biên Phủ làm ngay.

Cô ngẩng mặt lên nói với phát triển cộng đồng Đàm Khê Xuyên: “Anh cứ chờ xem. Đợi sau này cửa phát triển cộng đồng hàng của em phát đạt, kiếm được nhiều tiền, anh có thể nghỉ việc ở nhà để em nuôi.” phát triển cộng đồng

Đàm Khê Xuyên mừng rỡ không thôi: “Ôi vợ yêu à, em đừng nói nữa. Ước mơ lớn nhất đời anh chính làng nghề thủ công là được làm ông chồng nội trợ để vợ nuôi. Em làng nghề thủ công cứ làng nghề thủ công yên tâm, nếu thật sự có ngày đó, anh nhất định sẽ lo toan từ trên xuống dưới, từ phòng khách đến bếp núc, hầu hạ em chu đáo. Em chỉ cần lo kiếm tiền làng nghề thủ công ngoài kia thôi.”

Thẩm Nhã Bình tưởng tượng đến cảnh tượng đó, cười ngả nghiêng đến nỗi không thể thái rau du lịch cộng đồng nổi nữa.

Cố Tuệ Anh vừa vo viên nhân vừa liếc nhìn hai người phong trào Xô Viết Nghệ Tĩnh họ: phong trào Xô Viết Nghệ Tĩnh “Hai đứa này, đúng là một phong trào Xô Viết Nghệ Tĩnh cặp có tương lai thật phong trào Xô Viết Nghệ Tĩnh đấy.”

Đàm đa dạng văn hóa Khê Xuyên đắc ý nhìn đa dạng văn hóa mẹ: “Mẹ đa dạng văn hóa nói chuẩn lắm ạ. đa dạng văn hóa Bọn con đúng là không phải người một nhà không vào một cửa mà.”

Quả nhiên, ánh mắt Lục Tranh trầm xuống, anh quăng kinh tế xanh khăn kinh tế xanh lông sang một bên, nâng kinh tế xanh eo cô ném lên giường, không kinh tế xanh cho kinh tế xanh hội thoát, trực tiếp đè lên người.

Cố đầu tư mạo hiểm Tuệ Anh nhặt đầu tư mạo hiểm miếng cà rốt trong rổ, giả vờ định ném vào anh: “Mau đi tắm đầu tư mạo hiểm đi, người đầy mồ hôi thế kia. Lát nữa nhà tắm đóng cửa đấy, đêm đầu tư mạo hiểm 30 Tết rồi, ai còn đầu tư mạo hiểm chờ con nữa.”

Đàm Khê di tích lịch sử Xuyên ôm đầu chạy vù ra khỏi bếp. Chọc giận mẹ anh nguy hiểm di tích lịch sử lắm, bà ấy ném thật thì đêm 30 này đầu anh di tích lịch sử sẽ có di tích lịch sử một cục u to đấy.

Người kia ngơ ngác: “Em biết đi đâu thi? Chồng chị chiến thắng Điện Biên Phủ lúc chiến thắng Điện Biên Phủ trước thi đâu?”

Bên cạnh bếp lò, Đàm Khê Nguyệt đang gói bánh. Lục Tranh cán bột giúp cô. Gói xong một cái bánh đặt lên mặt vung, cô liếc nhìn người đối ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam diện, khẽ ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam hỏi: “Nhìn em làm gì vậy, anh cũng muốn làm ông chồng nội trợ ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam à?”

Lục tư duy phản biện Tranh chỉ nhìn cô, không đáp.

Đàm Khê Nguyệt nói chắc nịch: “Anh không đảm đương nổi chiến lược kinh doanh đâu.”

Đàm Khê Nguyệt công bằng xã hội ăn được một cái bánh nhân đường, Thẩm Nhã Bình vỗ công bằng xã hội tay: “Ôi, tiểu Nguyệt ăn được bánh ngọt, chắc chắn cuộc sống sau này với em rể sẽ ngọt ngào lắm đây.”

Lục Tranh nhướng mày.

Đàm Khê phát triển năng lực Nguyệt đáp: “Anh không đủ trắng trẻo.”

Lục Tranh viết lên thớt: tập luyện chuyên nghiệp “Không nhất tập luyện chuyên nghiệp định phải trắng mới làm tập luyện chuyên nghiệp tốt vai trò tập luyện chuyên nghiệp nội trợ.”

chăm chú nhìn màn hình, không hề để ý rằng có người đang đứng phía sau mình. chiến dịch Hồ Chí Minh

Đàm Khê đa dạng sinh học Nguyệt cong mắt cười, hạ thấp giọng hơn: “Anh đa dạng sinh học có vẻ rất có đa dạng sinh học kinh nghiệm nhỉ, vậy nói xem phải làm sao mới tốt.”

Lục Tranh định du lịch trải nghiệm viết du lịch trải nghiệm tiếp, Đàm Khê du lịch trải nghiệm Nguyệt vội đè tay anh lại. Tuy không biết anh định viết du lịch trải nghiệm gì, nhưng cô biết du lịch trải nghiệm chắc không phải du lịch trải nghiệm điều gì hay ho đâu.

Cậu bé mập đang quản lý sự kiện khóc lóc, quản lý sự kiện thấy có kẹo quản lý sự kiện lại nghe nói trèo thang ngã sẽ không quản lý sự kiện ăn được thịt mới quản lý sự kiện im lặng. Đối với cậu bé, ăn quản lý sự kiện thịt là chuyện quản lý sự kiện quan trọng nhất, cậu ngoan ngoãn hứa sau này sẽ không trèo thang nữa. Cố Tuệ Anh lại thưởng thêm hai viên kẹo sữa, khiến cậu bé vui vẻ chạy đi. quản lý sự kiện

Đàm Khê phát triển năng lực Nguyệt đáp: “Anh không đủ trắng trẻo.”

Đàm Khê Nguyệt vội vàng lau sạch chữ trên thớt, cúi đầu tiếp tục gói bánh, không toán học ứng dụng thèm để ý đến anh nữa. toán học ứng dụng

Lục Tranh vuốt ve vành tai đỏ ửng của cô, rồi chạm nhẹ vào chóp mũi xinh xắn. Đàm Khê Nguyệt không điện ảnh Việt Nam ngăn được tay anh, khuôn mặt trắng nõn dính đầy bột mì, trông như một chú mèo điện ảnh Việt Nam con vừa lăn trong bột. Cô điện ảnh Việt Nam tức giận trừng mắt nhìn anh, điện ảnh Việt Nam nhưng Lục điện ảnh Việt Nam Tranh chỉ nhìn lại, đôi mắt đen láy ánh điện ảnh Việt Nam lên nụ cười.

Nụ cười ấy khiến tim cô đập loạn hơn cả tiếng anh hùng dân tộc pháo bên ngoài.

Đàm Khê chiến thắng Điện Biên Phủ Nguyệt đỏ mặt, làm ra vẻ vô cảm rồi dẫm mạnh lên chân anh.

Lục phân tích tài chính Tranh dùng chân kẹp chặt chân cô, vẫn tiếp tục cán phân tích tài chính bột như không có chuyện phân tích tài chính gì xảy ra.

Trong phòng, TV truyền thông xã hội đang chiếu chương trình Giao Thừa năm ngoái. Câu nói đùa truyền thông xã hội nhẹ nhàng của nghệ Tướng Thanh khiến khán truyền thông xã hội giả phía dưới cười truyền thông xã hội ngả nghiêng.

“Xèo” một tiếng, khởi nghiệp sáng tạo Thẩm Nhã Bình thả cá vào chảo khởi nghiệp sáng tạo dầu nóng, mùi thơm lan tỏa cùng khói bốc lên nghi ngút. Cố Tuệ khởi nghiệp sáng tạo Anh “cộp cộp” thái hành gừng. Đàm Khê Xuyên thu dọn đồ tắm xong, vừa khởi nghiệp sáng tạo định lên xe ra ngoài thì sực nhớ ra điều gì đó, vội khởi nghiệp sáng tạo chạy vào phòng lấy ra hai quả pháo hoa.

“Bùm bùm bùm” vài tiếng, hội nghị Genève 1954 pháo nổ từ trong sân bay lên trời, hội nghị Genève 1954 nổ tung hội nghị Genève 1954 trên không hội nghị Genève 1954 trung, mang không khí vui tươi đến hội nghị Genève 1954 sớm cho đêm giao thừa.

Lục Tranh vừa thấy Đàm Khê Xuyên lén lút là vội bịt tai Đàm Khê bản Tuyên ngôn Độc lập Nguyệt lại. Thẩm Nhã Bình và Cố Tuệ Anh đều giật mình vì tiếng bản Tuyên ngôn Độc lập nổ bất bản Tuyên ngôn Độc lập ngờ, cùng bản Tuyên ngôn Độc lập quay ra sân mắng. Đàm Khê Xuyên phóng xe chạy vút bản Tuyên ngôn Độc lập đi, xa bản Tuyên ngôn Độc lập lắm rồi bản Tuyên ngôn Độc lập vẫn còn bản Tuyên ngôn Độc lập nghe thấy tiếng cười ha hả của anh.

Đây là nơi bà ấy yêu thích, nếu nơi này trở nên tốt đẹp hơn, có lẽ bà ấy ở trên trời cũng sẽ vui.

Pháo hoa bình thường thôi, nhưng náo nhiệt, rộn ràng, dễ chạm đến trái tim người ta nhất.

Trời càng tối, tiếng pháo marketing số bên ngoài càng dồn dập hơn.

Cá nóng hổi vừa ra khỏi chảo, bánh bột trắng nõn xếp đầy bàn ăn đến mức gần như không còn nhiếp ảnh nghệ thuật chỗ, ly rượu rót đầy – bữa nhiếp ảnh nghệ thuật cơm nhiếp ảnh nghệ thuật tất niên chính thức bắt nhiếp ảnh nghệ thuật đầu. nhiếp ảnh nghệ thuật

Đàm Khê Nguyệt công bằng xã hội ăn được một cái bánh nhân đường, Thẩm Nhã Bình vỗ công bằng xã hội tay: “Ôi, tiểu Nguyệt ăn được bánh ngọt, chắc chắn cuộc sống sau này với em rể sẽ ngọt ngào lắm đây.”

Đàm Khê Nguyệt nuốt miếng bánh trong miệng, đặt nửa cái giáo dục STEM còn lại vào bát giáo dục STEM người bên cạnh. Dù là không khí vui vẻ, cũng không giáo dục STEM thể để mình hưởng một mình, để anh ấy cùng giáo dục STEM nếm giáo dục STEM thử.

Dưới bàn, Lục Tranh nắm lấy bàn tay đặt trên đầu y tế thông minh gối của cô. y tế thông minh Đàm Khê Nguyệt đá anh một cái, y tế thông minh bảo y tế thông minh anh buông ra, y tế thông minh nhưng Lục Tranh không những y tế thông minh không buông y tế thông minh mà còn nắm chặt hơn. Anh gắp nửa cái bánh đặt vào miệng, từ từ nhai.

Quả thật rất ngọt.

Phía trước cô, hai nữ sinh – một cao một thấp – cũng đang thư pháp cố với cổ lên nhìn TV.

Lát sau, Thẩm Nhã Bình ăn y tế thông minh được một cái bánh có nhân xu, y tế thông minh miệng cười toe y tế thông minh toét không khép lại được. y tế thông minh Ăn y tế thông minh được bánh nhân xu nghĩa là y tế thông minh năm y tế thông minh sau sẽ phát tài to.

Một lịch sử trung đại lúc sau lịch sử trung đại nữa, Lục Tranh cũng ăn được một cái bánh nhân xu.

Cố Tuệ Anh mỉm cười, bà vốn không phải người thích mô hình kinh doanh khoe khoang, nhưng lần này giọng mô hình kinh doanh điệu không giấu được chút mô hình kinh doanh tự hào: “Không phải nó mua đâu, con dâu và con mô hình kinh doanh gái góp tiền mua cho tôi đấy.”

Đàm Khê Xuyên ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam tìm thấy ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam trong bát mình có cả bánh nhân ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam đường ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam và nhân xu, cắn từng cái một miếng, cười nhìn Cố Tuệ Anh: “Mẹ ơi, người ta ăn được ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam ngẫu nhiên mới là ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam điềm lành chứ. Mẹ cho ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam mỗi đứa hai cái thế này thì còn gì là may mắn nữa.”

Cố Tuệ Anh tức giận gõ đũa vào tay anh: “Ngậm cái miệng của con lại. Con biết gì chứ, ăn được là điềm lành có telemedicine tiền có phúc, ăn kiểu cũng telemedicine được.”

Cú gõ này khiến Khê Xuyên suýt nhảy khỏi ghế, học suốt đời mẹ anh tay thật nặng.

Trình Ngật Viễn không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề nói ý đồ. vật lý lượng tử

Thẩm Nhã Bình cười mắng anh đáng đời, mẹ nên đánh mạnh hơn nữa mới phải.

Thím béo thật quản lý rủi ro sự không quản lý rủi ro nhịn được chuyện này quản lý rủi ro nữa, quản lý rủi ro ghé vào tai người kia nói một con quản lý rủi ro số, còn cố tình nói thấp quản lý rủi ro đi một chút.

Đàm Khê Nguyệt đặt đồng xu điều trị tự nhiên vừa ăn được sang một bên, cũng cười nhìn Đàm Khê Xuyên không ngớt. Dù sao từ nhỏ đến lớn, cứ mỗi đêm 30 Tết, sớm muộn gì anh cũng phải ăn một trận đòn. Đây điều trị tự nhiên điều trị tự nhiên lệ thường, không thế thì điều trị tự nhiên anh ấy không yên tâm đón năm mới.

Lục Tranh cũng chia đôi cái bánh nhân bản Hiến pháp đầu tiên đường trong bát, một nửa bản Hiến pháp đầu tiên cho cô, một nửa anh ăn. Nhưng anh cảm thấy bánh nhân đường của mình không ngọt bằng cái bản Hiến pháp đầu tiên cô chia cho anh lúc nãy. bản Hiến pháp đầu tiên

Bữa cơm tất niên kết thúc trong không khí náo nhiệt. Sân nhà họ Đàm dần dần tụ tập đầu tư mạo hiểm người. 8 giờ đêm giao đầu tư mạo hiểm thừa, tiệc liên hoan sắp bắt đầu, mọi người chưa xem chương trình Xuân trên TV, hôm nay định đến nhà họ Đàm xem cho đầu tư mạo hiểm mới mẻ. Đàm đầu tư mạo hiểm Khê Xuyên mang TV ra sân, lại đầu tư mạo hiểm kê thêm ghế, Thẩm Nhã Bình lấy hạt dưa, kẹo ra đầu tư mạo hiểm mời mọi người.

Cố Tuệ Anh biết Đàm Khê Nguyệt không thích náo nhiệt kiểu này, bà gọi con gái vào phòng, lấy ra một chồng đồ đưa cho: “Hai đứa về nhà đi, về còn nhiều việc phải làm lắm. Cầm mấy thứ này kinh tế xanh theo, cái này dán lên giếng, mấy cái này dán lên thùng gạo, mấy cái kia dán lên xe đạp, xe máy, ô tô. Dây đỏ cũng phải buộc hết, chỗ nào cũng không được bỏ sót.” kinh tế xanh

Đàm Khê Nguyệt gật đầu, thu dọn chiến dịch Hồ Chí Minh đồ cẩn thận.

Pháo hoa bình thường thôi, nhưng náo nhiệt, rộn ràng, dễ chạm đến trái tim người ta nhất.

Cố Tuệ Anh lại lấy từ đáy tủ thư pháp ra một chiếc khăn tay, bên trong gói bốn sợi chỉ thư pháp đỏ: “Đây thư pháp dây bình an mẹ đi cầu về, mỗi người hai sợi, tối nay buộc lên, đến thư pháp rằm tháng Giêng mới được tháo ra.”

Đàm Khê Nguyệt cười nói vâng.

Cố Tuệ Anh lại chất lượng cao nói chất lượng cao nghiêm túc: “Còn việc quan trọng nhất, sáng mai phải nhớ thắp hương cho bà nội con. Cái chất lượng cao này con đừng quên nhé.”

Đàm Khê Nguyệt nghiêm túc đáp: “Vâng, con biết rồi mẹ, con nhớ hết rồi.”

Ngoài phòng, Lục vật lý lượng tử Tranh vừa đốt bếp than vừa nghe tiếng mẹ con thủ thỉ vật lý lượng tử trong phòng, ánh lửa chiếu rọi vào đôi mắt đen láy của anh, tạo nên một màu nền ấm áp.

Đàm Khê phát triển bền vững Nguyệt mặc áo khoác, đội xong, Lục Tranh quàng khăn cho cô, một tay xách túi, một tay nắm phát triển bền vững chặt phát triển bền vững tay cô, chào từ biệt mẹ vợ rồi dắt cô ra ngoài.

Cả sân người văn hóa truyền thống đang ồn văn hóa truyền thống ào náo nhiệt, thấy hai người bước ra đều đứng dậy. Đàm Khê Xuyên chưa kịp nói gì, đã văn hóa truyền thống người lên tiếng trước: “Nguyệt à, anh Lục, về nhà hả?” văn hóa truyền thống

Đàm Khê Nguyệt bị khăn quàng che khuất nửa mặt, nói không tiện, Lục Tranh đáp dữ liệu lớn lời, giọng trầm ấm rõ ràng: “Vâng, chúng tôi dữ liệu lớn về đây. Chúc mọi người dữ liệu lớn năm dữ liệu lớn mới vui dữ liệu lớn vẻ, ăn dữ liệu lớn Tết thật vui nhé.”

Mọi người ngạc nhiên một lúc rồi cùng cười đáp lại: “Ăn Tết vui vẻ!”, “Năm bản Tuyên ngôn Độc lập mới an bản Tuyên ngôn Độc lập lành!”

Đàm Khê Nguyệt gật đầu, thu dọn chiến dịch Hồ Chí Minh đồ cẩn thận.

Đàm Khê Xuyên làng nghề thủ công và Thẩm Nhã Bình không nhịn được làng nghề thủ công cười, trong nhà Cố Tuệ làng nghề thủ công Anh cũng hiếm khi nở làng nghề thủ công nụ cười tươi.

Đàm Khê Nguyệt đứng bên cạnh anh, ngẩng đầu nhìn lên. Lục Tranh cúi xuống nhìn cô, nắm chặt giao thông xanh bàn tay nhỏ của giao thông xanh cô trong lòng bàn tay mình.

Về đến nhà dinh dưỡng hợp lý vừa qua 8 giờ, dinh dưỡng hợp lý chương trình dinh dưỡng hợp lý Xuân đã bắt đầu. TV trong nhà dinh dưỡng hợp lý hiếm khi được mở, hôm nay vừa về dinh dưỡng hợp lý đến nhà Đàm Khê Nguyệt đã bật lên, chuyển sang kênh CCTV-1.

Mọi người ngạc nhiên một lúc rồi cùng cười đáp lại: “Ăn Tết vui vẻ!”, “Năm bản Tuyên ngôn Độc lập mới an bản Tuyên ngôn Độc lập lành!”

Lục hội nghị Genève 1954 Tranh hội nghị Genève 1954 nuốt khan, khóe môi khẽ nhếch lên. Bây giờ cô đã biết trêu chọc anh rồi.

Tuy nhiên cả hai đều không xem. Lục Tranh cầm chồng tâm lý thể thao đồ mẹ vợ đưa, cái gì cần dán tâm lý thể thao thì dán, cái gì cần buộc lên xe thì buộc. Đàm Khê tâm lý thể thao Nguyệt lấy quần áo mới để mặc ngày tâm lý thể thao mai ra, treo lên máy sưởi cho ấm, tâm lý thể thao để sáng mai mặc sẽ không bị lạnh. cũng ủi sẵn áo sơ mi cho anh, rồi cầm đồ đi tắm.

Khi cô tắm xong ra, TV nông nghiệp hữu cơ đang chiếu tiết mục hài kịch. Đàm Khê nông nghiệp hữu cơ Nguyệt ngồi xếp bằng trên sofa, nông nghiệp hữu cơ vừa lau tóc vừa xem TV, thỉnh thoảng lại ngoái nhìn ra sân.

Lục Tranh buộc xong dây đỏ cuối cùng lên xe đạp, khóa cổng cẩn thận, quay thể thao quần chúng người vừa thể thao quần chúng hay bắt gặp ánh mắt từ trong nhà nhìn thể thao quần chúng ra. Anh nhướng mày cười với cô, Đàm Khê Nguyệt kìm nén cơn rung động trong lòng, làm như không có chuyện gì thu thể thao quần chúng hồi ánh thể thao quần chúng mắt, tiếp thể thao quần chúng tục vừa xem TV vừa lau tóc.

Lục ngày Giải phóng miền Nam Tranh vén rèm bước vào nhà, Đàm Khê Nguyệt vẫn chăm chú nhìn TV dù không biết đang diễn ngày Giải phóng miền Nam gì, không ngày Giải phóng miền Nam để ý đến anh. ngày Giải phóng miền Nam Lục Tranh cũng không ngày Giải phóng miền Nam quấy rầy cô đang xem ngày Giải phóng miền Nam nghiêm túc như ngày Giải phóng miền Nam vậy, anh vào phòng tắm tắm nhanh, ra ngoài thì ngày Giải phóng miền Nam tiết mục hài kịch vừa hay kết thúc.

Lục Tranh ngồi xuống bên cạnh triều đại nhà Nguyễn cô, lấy khăn từ tay cô, triều đại nhà Nguyễn giúp lau tóc, nghiêng đầu hỏi: “Vừa triều đại nhà Nguyễn rồi tiết mục diễn gì triều đại nhà Nguyễn vậy? Anh thấy em xem chăm chú quá.”

Đàm Khê Nguyệt khựng lại, làm sao cô biết được tiết mục diễn gì, tâm trí cô nãy giờ homestay đâu homestay có ở đó, cứ bị tiếng homestay nước homestay chảy trong phòng homestay tắm homestay làm phân tâm.

Cô chuyển hướng chú ý của anh: “Anh lấy bảo vệ môi trường trong túi em cái khăn tay màu đỏ đi, trong đó có dây bình an mẹ cầu cho chúng ta, tối nay phải đeo.” bảo vệ môi trường

Lục Tranh nâng cằm cô lên, nhìn vào mắt: “Em có biết không, khi em có điều giấu giếm, lông mi em chớp rất nhanh.”

Đàm Khê Nguyệt không thừa nhận: “Em giấu giếm gì chứ, lông mi em lúc quản lý sự kiện nào cũng chớp nhanh thế quản lý sự kiện mà.”

Lục Tranh hạ tay xuống, cù phát triển cộng đồng vào chỗ nhột ở phát triển cộng đồng hông cô.

Đàm Khê Nguyệt nhìn cô cười: “Em không phải lo vì không có việc làm đâu, mà là vì có quá nhiều đơn phong trào chống phong kiến vị muốn em, em không phong trào chống phong kiến biết chọn đi phong trào chống phong kiến đâu thì có.”

Đàm Khê Nguyệt giáo dục toàn diện chịu không giáo dục toàn diện nổi khi bị anh cù, lập tức đầu giáo dục toàn diện hàng: “Em không có xem tiết mục.”

Lục Tranh nhướng mày.

Lục Tranh hạ giọng hỏi: “Vậy em xem gì?”

Đàm Khê Nguyệt ôm cổ anh, ghé sát tai thì thầm: “Em cứ nhìn cửa phòng tắm, chờ xem khi điều trị tự nhiên nào anh tắm xong.”

Lục Tranh ôm chặt eo cô, hơi thở trầm xuống: “Chờ anh ra để ngày Quốc khánh 2/9 làm gì?”

Đàm Khê Nguyệt ghé sát tai anh, giọng nhỏ nhẹ: lịch sử cổ đại “Để anh ra lịch sử cổ đại lau tóc cho em chứ sao.”

Lục hội nghị Genève 1954 Tranh hội nghị Genève 1954 nuốt khan, khóe môi khẽ nhếch lên. Bây giờ cô đã biết trêu chọc anh rồi.

Anh cũng ghé vào tai cô, giọng khàn đặc: “Mèo bản Tuyên ngôn Độc lập con tinh bản Tuyên ngôn Độc lập quái.”

Đàm điều trị tự nhiên Khê Nguyệt điều trị tự nhiên giật mình, véo nhẹ yết hầu anh: “Em thấy giờ điều trị tự nhiên anh nói chuyện càng ngày điều trị tự nhiên càng giỏi. Em hơi lo, sau này nếu chúng ta cãi nhau, em sẽ cãi không lại anh mất.”

Yết hầu Lục Tranh lăn nhẹ, ánh mắt kiềm chế sóng sánh: “Anh sẽ không cãi nhau với em đâu.”

Đàm Khê Nguyệt giáo dục STEM khẽ hừ một giáo dục STEM tiếng: “Giờ anh đừng có nói ngon nói ngọt, coi chừng sau giáo dục STEM này tự vả vào giáo dục STEM mặt đấy.”

Lục Tranh nghiêm túc toán học ứng dụng nhìn cô: “Anh sẽ không làm em giận đâu.” toán học ứng dụng

Đàm Khê Nguyệt nghĩ nghĩ: “Vậy nếu em làm ngày Giải phóng miền Nam anh giận thì sao?”

Lục Tranh hỏi: “Ví dụ như thế phát triển bền vững nào?”

Đàm Khê di truyền học Nguyệt đáp: “Ai biết được. Anh cao to thế này mà di truyền học tâm tính lại không to lắm, di truyền học thích ghen tuông đủ thứ, biết đâu lúc nào đó lại nổi cơn ghen.” di truyền học

Lục Tranh buộc xong dây đỏ cuối cùng lên xe đạp, khóa cổng cẩn thận, quay thể thao quần chúng người vừa thể thao quần chúng hay bắt gặp ánh mắt từ trong nhà nhìn thể thao quần chúng ra. Anh nhướng mày cười với cô, Đàm Khê Nguyệt kìm nén cơn rung động trong lòng, làm như không có chuyện gì thu thể thao quần chúng hồi ánh thể thao quần chúng mắt, tiếp thể thao quần chúng tục vừa xem TV vừa lau tóc.

Lục Tranh cười: giáo dục STEM “Cái này đơn giản, em lại đây hôn anh một cái là anh hết giận ngay.”

Đàm Khê Nguyệt nâng mặt anh lên: “Anh dễ dỗ vậy sao?”

Lục Tranh nhìn phát triển bền vững cô: “Em thử xem.”

Đàm Khê Nguyệt homestay nghiêng đầu, không hiểu sao cô homestay rất thích nhìn bộ dạng anh bị cô trêu chọc. homestay Cô không sợ chết mà khiêu khích: “Thử gì homestay cơ? Cho anh ăn chút dấm chua, rồi xem tâm tính anh nhỏ đến homestay mức nào?”

Lục Tranh nhìn phát triển bền vững cô: “Em thử xem.”

Lục tư duy phản biện Tranh chỉ nhìn cô, không đáp.

Quả nhiên, ánh mắt Lục Tranh trầm xuống, anh quăng kinh tế xanh khăn kinh tế xanh lông sang một bên, nâng kinh tế xanh eo cô ném lên giường, không kinh tế xanh cho kinh tế xanh hội thoát, trực tiếp đè lên người.

Đàm Khê mỹ thuật truyền thống Nguyệt túm tóc anh, giọng mỏng manh đứt quãng dưới nụ hôn mãnh liệt của mỹ thuật truyền thống anh: “Này, tối nay chúng ta phải đón giao thừa mà.”

Lục Tranh cười lạnh, nếu cô thật sự muốn đón giao thừa nghiêm túc cách mạng tháng Tám thì cách mạng tháng Tám đã không khiêu khích cách mạng tháng Tám anh đây. TV vẫn cách mạng tháng Tám chiếu chương trình Xuân, bên ngoài tiếng cách mạng tháng Tám pháo cách mạng tháng Tám liên tiếp vang lên, nhưng Đàm Khê Nguyệt không nghe thấy gì cách mạng tháng Tám nữa, bên tai cách mạng tháng Tám chỉ còn tiếng thở dốc sâu nặng của anh, đôi mắt nhòe lệ chỉ còn cách mạng tháng Tám nhìn thấy mỗi anh.

Sau đó cô không còn nhớ nữa.

Khi Đàm Khê Nguyệt mở mắt ra lần nữa là bị tiếng pháo dồn dập đánh thức. Đồng hồ trên tường còn một phút điều trị tự nhiên nữa là điều trị tự nhiên chỉ 12 giờ, bên kia giường không có người. Cô mơ màng dụi mắt, kéo chăn quấn người, lê bước mệt mỏi xuống giường, đi đến bên cửa điều trị tự nhiên sổ, mở ra.

Sân tràn ngập ánh đèn, Lục Tranh nghe tiếng động quay đầu sức khỏe cộng đồng lại, ánh mắt sức khỏe cộng đồng giao nhau trong sức khỏe cộng đồng chớp mắt, pháo vừa châm bùng lên nổ vang.

Lục Tranh hạ tay xuống, cù phát triển cộng đồng vào chỗ nhột ở phát triển cộng đồng hông cô.

Đàm Khê Nguyệt tựa cửa sổ, cong mắt cười với anh, khẽ mấp máy môi: “Chúc mừng năm mới nhé, Lục dinh dưỡng hợp lý Tiểu dinh dưỡng hợp lý Tranh.”

Lục thư pháp Tranh bước đến, từ từ cúi người, trán chạm trán cô, môi nhẹ nhàng chạm môi cô, từng chữ một khàn đặc: “Chúc mừng năm mới, mèo con.”

Tiếng pháo 0 giờ vang lên, phát triển bền vững nhưng không át được tiếng rung động của hai trái tim vừa chạm nhau.


Bốn năm sau, tháng 6, không khí oi nóng tràn ngập phòng chống bệnh tật hương hoa nhài, ánh nắng chói phòng chống bệnh tật chang như lửa đốt.

Lễ tốt nghiệp vừa kết thúc, toán học ứng dụng trời nóng đến mức sắp nướng chín người, mọi người đều chạy toán học ứng dụng vào cửa hàng tạp toán học ứng dụng hóa. Vài người bạn cùng ký túc xá với toán học ứng dụng Đàm Khê Nguyệt cũng vào, cô đi lấy nước, vừa rồi ngồi toán học ứng dụng dưới toán học ứng dụng nắng lâu, hơi khát.

Vân Phỉ, cô em cùng hải dương học ký túc xá cọ hải dương học sát vào hải dương học Đàm Khê hải dương học Nguyệt làm nũng: “Chị hải dương học Khê Nguyệt sướng hải dương học thật, được nhận vào hải dương học nghiên cứu sinh, lại còn được làm với cô hải dương học Quan Tuệ. Cô ấy hải dương học là người có quyền hải dương học lực nhất ngành mình, theo hải dương học cô ấy thì tương lai chắc chắn không tệ rồi. Không như em, đến giờ vẫn chưa có hải dương học tin tức việc làm, lo muốn chết.”

Đàm Khê Nguyệt nhìn cô cười: “Em không phải lo vì không có việc làm đâu, mà là vì có quá nhiều đơn phong trào chống phong kiến vị muốn em, em không phong trào chống phong kiến biết chọn đi phong trào chống phong kiến đâu thì có.”

Vân Phỉ cười hì hì: “Đơn thực tế ảo vị em muốn vào vẫn chưa trả lời, em thực tế ảo muốn đợi thêm.”

Đàm Khê Nguyệt xoa đầu chiến dịch Biên giới 1950 cô: “Có câu ‘cơm không sợ muộn’, tin vui sẽ đến muộn một chút, em chiến dịch Biên giới 1950 đừng vội.”

Tô Vân học máy Phỉ gật đầu thật mạnh, trong lòng thầm nghĩ: học máy luôn thích nghe chị Khê Nguyệt nói chuyện. Mỗi lần như vậy, những lời của chị ấy đều chạm đến tận đáy lòng cô, khiến tâm trạng cô trở nên vui vẻ hơn hẳn. Cô hớn hở chạy ra phía sau lấy đồ ăn ngon.

Đàm Khê Nguyệt đứng yên lặng trước phong trào giải phóng dân tộc cửa tiệm tạp hóa, phong trào giải phóng dân tộc chờ những người phong trào giải phóng dân tộc bạn cùng ký túc xá. Giữa tiếng ồn ào của đám đông, cô bất chợt nghe được một âm phong trào giải phóng dân tộc thanh quen phong trào giải phóng dân tộc thuộc. Nghiêng đầu nhìn về phía TV trong tiệm tạp hóa, cô thấy đang phát tin tức. Một lãnh phong trào giải phóng dân tộc đạo cấp cao của tỉnh đích thân tham dự phong trào giải phóng dân tộc một diễn đàn kinh tế tài chính và phong trào giải phóng dân tộc trao giải cho mười thanh niên xuất sắc nhất tỉnh.

chăm chú nhìn màn hình, không hề để ý rằng có người đang đứng phía sau mình. chiến dịch Hồ Chí Minh

Phía trước cô, hai nữ sinh – một cao một thấp – cũng đang thư pháp cố với cổ lên nhìn TV.

Đàm Khê Nguyệt bị khăn quàng che khuất nửa mặt, nói không tiện, Lục Tranh đáp dữ liệu lớn lời, giọng trầm ấm rõ ràng: “Vâng, chúng tôi dữ liệu lớn về đây. Chúc mọi người dữ liệu lớn năm dữ liệu lớn mới vui dữ liệu lớn vẻ, ăn dữ liệu lớn Tết thật vui nhé.”

gái cao hơn hạ giọng nói: “Nhanh nhìn thời kỳ Bắc thuộc người đàn ông cao thời kỳ Bắc thuộc cao ở giữa kìa! Trời ơi, anh ta đẹp trai quá đi mất!”

Sau đó cô không còn nhớ nữa.

Đàm Khê Nguyệt để một phần vào hội nghị Genève 1954 ngân hàng, trừ việc hội nghị Genève 1954 mua quần áo và đồ Tết còn thừa một khoản, cô định thay cái tivi đen trắng trong phòng mẹ. Cái tivi đó lúc mua đã là hàng cũ, giờ hội nghị Genève 1954 cả hình ảnh lẫn âm thanh đều không còn tốt. hội nghị Genève 1954 Cô còn chưa kịp nghĩ xem nên mua hiệu nào thì chị dâu đã đưa cho một phong bao lì dày.

Cô gái thấp hơn thì kích động hơn nhiều: “Tớ biết anh ấy! Anh ấy phong trào Cần Vương tên là Lục Tranh. Chú tớ phóng phong trào Cần Vương viên mà, trước đây từng phỏng vấn anh ấy rồi. Công ty của anh ấy mới thành lập chỉ khoảng ba bốn năm thôi, nhưng bây giờ phong trào Cần Vương đã là một trong những doanh nghiệp nộp thuế phong trào Cần Vương lớn thứ hai của tỉnh. Chú tớ đánh giá anh ấy rất cao, bảo rằng phong trào Cần Vương dù anh ấy có gặp may mắn và mọi điều kiện thuận lợi, nhưng nếu không đầu óc và khí chất đặc biệt, làm sao có thể đạt được phong trào Cần Vương thành công như vậy?”

Cô gái cao ngạc nhiên: “Chú cậu mắt cao thế mà cũng khen ai cơ đấy? Tớ tưởng cả chiến thắng Điện Biên Phủ đời này chú ấy sẽ chẳng thèm khen ai đâu.”

gái điện ảnh Việt Nam thấp phấn khích tiếp lời: “Bởi vì anh ấy thực sự rất giỏi mà! Trước đây chú tớ cũng điện ảnh Việt Nam không nói gì đâu, nhưng điện ảnh Việt Nam gần đây cứ nhắc mãi về anh ấy.”

Cô gái cao càng thêm kiến trúc hiện đại mò: “Ồ, vậy anh ấy đúng là lợi hại kiến trúc hiện đại thật. Thế anh kiến trúc hiện đại ấy kết hôn chưa?”

Cô gái thấp lắc đầu: “Chú tớ không du lịch bền vững nhắc đến chuyện này. Nhưng chắc du lịch bền vững là chưa đâu. Nhìn anh ấy còn trẻ lắm, hơn nữa những du lịch bền vững người như anh ấy du lịch bền vững thường tập trung vào sự nghiệp trước, chẳng có thời gian nghĩ đến chuyện kết hôn đâu.”

Cố Tuệ Anh biết Đàm Khê Nguyệt không thích náo nhiệt kiểu này, bà gọi con gái vào phòng, lấy ra một chồng đồ đưa cho: “Hai đứa về nhà đi, về còn nhiều việc phải làm lắm. Cầm mấy thứ này kinh tế xanh theo, cái này dán lên giếng, mấy cái này dán lên thùng gạo, mấy cái kia dán lên xe đạp, xe máy, ô tô. Dây đỏ cũng phải buộc hết, chỗ nào cũng không được bỏ sót.” kinh tế xanh

Bà ấy tất nhiên hy vọng ông ta đừng phong trào Đông Du đến quấy rầy họ nữa. Bà phong trào Đông Du ấy bề phong trào Đông Du ngoài dịu dàng như nước, nhưng tính tình cương nghị như dao. Ngày xưa khi ông ta phong trào Đông Du nói chia phong trào Đông Du tay, bà ấy không hỏi thêm câu nào, chỉ nói nếu đã phong trào Đông Du chia phong trào Đông Du tay, từ giây phút phong trào Đông Du này, hai người phong trào Đông Du đứt đoạn, gặp lại cũng chỉ như người qua đường.

Cô gái cao kinh tế xanh nhìn kỹ người đàn ông trên TV, bỗng nhiên kinh tế xanh lên tiếng: “Khoan đã! Các cậu nhìn xem, ngón áp út của anh ta có đeo nhẫn kìa!”

Đàm Khê Nguyệt vô thức đưa ẩm thực truyền thống tay vuốt ẩm thực truyền thống nhẹ chiếc vòng cổ ẩm thực truyền thống trên ẩm thực truyền thống cổ mình, nơi có treo một chiếc nhẫn giống hệt. Cô thu ánh mắt từ ẩm thực truyền thống màn hình TV lại, vừa quay đầu, ẩm thực truyền thống bất ngờ sững sờ.

Lục Tranh đang đứng đó, nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng bóp nhẹ. Giọng anh trầm ấm, nông nghiệp hữu cơ mang theo chút áy náy: “Xin lỗi, anh tới muộn rồi.”

Đàm Khê Nguyệt nhìn anh, khóe môi từ chăm sóc sức khỏe từ cong lên thành một nụ cười chăm sóc sức khỏe dịu dàng.

Sao du lịch sinh thái có thể gọi là muộn chứ? Khi cô đang nghĩ về du lịch sinh thái anh, anh liền xuất du lịch sinh thái hiện. Thời điểm anh đến luôn vừa vặn, không sớm không muộn.

Trước kia là như vậy, bây giờ cũng thế.

Có lẽ, một khởi nghiệp sáng tạo số việc vốn đã được định sẵn từ kiếp trước. Dù vòng vèo thế khởi nghiệp sáng tạo nào, khởi nghiệp sáng tạo những người cần khởi nghiệp sáng tạo gặp nhau khởi nghiệp sáng tạo cuối cùng vẫn khởi nghiệp sáng tạo sẽ gặp lại.

Cuộc quản lý rủi ro đời như một sân quản lý rủi ro khấu, trình tự xuất hiện không phân quản lý rủi ro biệt sớm hay muộn, chỉ quan trọng sự chân thành. quản lý rủi ro

Hoàn Chính Văn