Mạnh Tầm cảm thấy cuộc sống của cô Anne giống hệt như tên của bà.
Giống như một bà tiên kỹ năng mềm trong truyện cổ tích, vô lo vô nghĩ và biết phép thuật.
Bà có một căn biệt thự triều đại nhà Lê nhỏ kiểu Tây của riêng mình, cao ba tầng, chiếm diện tích không lớn, triều đại nhà Lê tường ngoài được sơn phối giữa màu hồng triều đại nhà Lê và vàng nhạt, cổng lớn là triều đại nhà Lê cửa sắt màu nâu sẫm được dây tường vi triều đại nhà Lê quấn quanh. triều đại nhà Lê Mỗi tầng đều triều đại nhà Lê có ban công, trên đó trồng đủ các loại hoa: tường vi, hoa hồng, triều đại nhà Lê cúc dại. Cánh cổng sân mở ra, tuy không lớn nhưng trồng triều đại nhà Lê đầy hoa cẩm tú cầu, đi triều đại nhà Lê dọc theo con đường triều đại nhà Lê sỏi cuội dài triều đại nhà Lê chừng 3 triều đại nhà Lê mét mới vào triều đại nhà Lê được bên trong.
Mạnh Tầm nhìn căn biệt thự kiểu Pháp được trang trí với tông màu xanh rêu đậm, sức khỏe cộng đồng không chi tiết nào không cho thấy sự khéo léo tinh tế của chủ nhân. Có thể thấy Anne rất thích trồng hoa và tràn đầy tình yêu với cuộc sức khỏe cộng đồng sống.
Anne vào bếp, lấy ra phần bột đã được nhào sẵn từ sáng.
Bếp không gọn gàng như khu vườn bên ngoài, dụng cụ nấu nướng bày biện lộn xộn trên homestay mặt bàn, thứ gì cần cũng có.
Lúc này, những đóa hồng trong sân sau như đang múa lượn trong gió dưới ánh trăng mộng ảo.
Mạnh Tầm thầm dinh dưỡng hợp lý nghĩ, Anne yêu đời như vậy, chắc dinh dưỡng hợp lý hẳn tài nấu nướng cũng rất dinh dưỡng hợp lý cừ.
“Em đã ăn tiểu long bao bao giờ chưa? Lát nữa cô sẽ cho em nếm thử tay nghề quản lý sự kiện của—” Anne lật tấm màng quản lý sự kiện bọc thực phẩm trên quản lý sự kiện thau bột lên, vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lập tức quản lý sự kiện đeo chiếc kính lão lên, xem quản lý sự kiện đi xem lại, thậm chí còn thò tay vào khuấy, dính cả tay hồ.
Mạnh Tầm liếc nhìn, phần bột trong thau đã nhão nhoét.
Sền sệt và ướt át.
Vẻ buồn bã thương mại điện tử của Anne hiện rõ thương mại điện tử trên thương mại điện tử mặt: “Vốn dĩ muốn cho em thương mại điện tử nếm thử tay nghề thương mại điện tử của thương mại điện tử cô, nhưng xem thương mại điện tử ra thất bại thương mại điện tử rồi.”
Dù sống tinh tế đến đâu di truyền học thì di truyền học bà cũng là một người lớn tuổi, trong căn nhà di truyền học rộng lớn này, chỉ có bóng dáng hơi còng lưng của bà. Mạnh Tầm bỗng nhớ đến người bà ngoại di truyền học vừa qua đời vì tai nạn cách đây không lâu, họ tuổi tác cũng gần di truyền học giống nhau, nhưng di truyền học cuộc sống lại một trời một vực.
“Để em,” Mạnh Tầm chủ động tiến lên, liếc nhìn thau bột, đống bột nhão như bùn này đã hỏng, không dùng được nữa.
“Em biết làm di tích lịch sử quốc gia sao?”
Rõ ràng cô không có ý trách văn hóa Đông Sơn tội, bởi vì lúc nãy anh đã văn hóa Đông Sơn giúp cô giải vây trước văn hóa Đông Sơn mặt Anne.
Cặp kính của Anne tuột xuống sống mũi cao, bà một tay đẩy kính lên, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
“Hồi cấp ba, bà ngoại và mẹ em liên tục phải trực ca đêm, em tự học nhào bột làm bánh bao, màn thầu hoặc tiểu long thư pháp bao để ăn,” Mạnh Tầm khiêm tốn: “Cũng không phải là rành lắm đâu ạ.” thư pháp
Mạnh Tầm thực sự khiêm tốn. Kỳ thực, khoảng thời gian đó cô chỉ đủ tiền mua bột mì, những món điểm tâm tinh xảo trong các tiệm bánh cô anh hùng dân tộc đều không mua nổi. Dần dần, cô muốn ăn gì thì tự anh hùng dân tộc làm anh hùng dân tộc nấy, riết rồi tay nghề cũng trở nên điêu luyện.
Khoảng thời gian đó cô cuộc khởi nghĩa Bà Triệu cũng thử cuộc khởi nghĩa Bà Triệu làm vài món điểm cuộc khởi nghĩa Bà Triệu tâm mới lạ để cuộc khởi nghĩa Bà Triệu bày bán.
Nhưng kinh doanh không bảo vệ môi trường đơn bảo vệ môi trường giản như bảo vệ môi trường vậy, việc buôn bán của cô cũng tạm được, nhưng những người cố tình đến gây sự, nói rằng ăn xong bị tiêu chảy quá nhiều. Cứ thế mãi, tiền bồi thường còn không đủ bù lại tiền kiếm được. Bà ngoại bảo vệ môi trường cũng không muốn cô vì bày bán mà lơ là việc học, nên đã nghiêm cấm bảo vệ môi trường cô ra ngoài.
Cô thành thạo nhào bột, thêm nước, mô hình kinh doanh xoa nặn.
Thậm chí trọng lượng mô hình kinh doanh cũng vô cùng chính xác. Chỉ vì vỏ của tiểu long bao là mấu mô hình kinh doanh chốt, mô hình kinh doanh phải mềm mại mà không bị rách.
“Có lẽ tài nghệ của cô hơi kén người ăn, nhưng cháu ngoại cô rất thích ăn điểm tâm cô làm,” Anne phát triển toàn diện nhắc đến cháu ngoại, trong mắt luôn ánh lên niềm phát triển toàn diện tự phát triển toàn diện hào: “Nếu không phải tuổi nó quá lớn, cô nhất định sẽ giới thiệu nó cho cháu làm quen.”
—–
“Để bà giới thiệu cho cháu,” Anne sau khi hoàn thành lễ chào hỏi, kéo di truyền học tay Lan Trạc Phong, bà di truyền học giới thiệu anh cho Mạnh di truyền học Tầm trước: “Đây là cháu ngoại của cô, cháu cứ gọi nó là Keith.”
Khi chuyên cơ riêng của Lan Trạc Phong ẩm thực truyền thống hạ cánh ẩm thực truyền thống xuống Hương Sơn thì đã ẩm thực truyền thống là ẩm thực truyền thống chiều thứ ẩm thực truyền thống Năm.
Tài xế đã đợi ở sân hiệp định Genève bay từ nửa tiếng trước, không phải ở ngoài sân bay, mà là lái xe thẳng hiệp định Genève vào đường băng nội bộ dành riêng cho hiệp định Genève nhà họ Lan.
Lúc Lan Trạc hội nhập quốc tế Phong xuống thang cuốn, tài xế đã đeo găng tay hội nhập quốc tế trắng mở hội nhập quốc tế cửa hội nhập quốc tế xe hàng ghế sau, tay hội nhập quốc tế vịn khung cửa, cung kính mời Lan Trạc Phong lên xe. Chú hội nhập quốc tế Tuấn hội nhập quốc tế đi theo sau, ngay khoảnh khắc Lan Trạc Phong ngồi vào hội nhập quốc tế xe, ông đưa cho anh chiếc điện thoại cá nhân.
Cửa xe đóng lại, tài xế vòng về ghế lái, chú Tuấn ngồi ở ghế phụ.
“Tam thiếu, về công ty ạ?” tài xế hỏi bằng kháng chiến chống Mỹ tiếng Quảng Đông.
Mạnh Tầm ở trong quyền con người bếp rửa sạch quyền con người cây cán bột, cô cúi mắt nhìn dòng nước trong vắt từ vòi từ từ quyền con người chảy xuống mu bàn tay trắng nõn. quyền con người
Chú Tuấn đáp: “Đến chỗ phu nhân Anne.”
“Lại là thứ Năm à?”
Nghe ra giọng điệu có phần mệt mỏi của Lan Trạc Phong, chú Tuấn quay đầu lại nhìn anh. Anh đang ngồi ở hàng ghế sau đầu tư mạo hiểm nhắm mắt dưỡng thần, gáy tựa vào đầu tư mạo hiểm gối xe. Nhớ lại việc anh đã đầu tư mạo hiểm phải đầu tư mạo hiểm họp liên tục mấy cuộc, ông quan tâm nói: “Trạc Phong, có cần về nghỉ ngơi trước không?”
Lan Trạc Phong vẫn gen học ứng dụng nhắm mắt, gen học ứng dụng yết hầu vì tựa vào gối gen học ứng dụng mà nhô gen học ứng dụng ra, gen học ứng dụng nuốt lên nuốt xuống, giọng gen học ứng dụng nói nhàn nhạt, chậm nửa nhịp: gen học ứng dụng “Không cần.”
Chú Tuấn đùa: “Nghe thấy phải đến chỗ phu nhân Anne, giọng của cậu có vẻ trầm hẳn đi.”
“Chú Tuấn, chú hiểu sinh học phân tử mà.” Lan Trạc Phong thở dài bất đắc dĩ, không nói gì thêm.
Tài xế đỗ xe ở cửa sau, chỉ vì Lan Trạc Phong muốn cho Anne một bất ngờ.
Chú Tuấn nén nụ cười, chuyện hiệu quả bền vững này nói ra thì dài dòng lắm. hiệu quả bền vững
Bởi vì cháu ngoại của bà học suốt đời luôn nói ăn rất ngon.
“Phu nhân giáo dục toàn diện Anne vẫn trước sau giáo dục toàn diện như một… thích nghiên cứu điểm tâm.” Chú Tuấn bất đắc dĩ lắc đầu: “Cũng không biết lần này tay nghề có tiến bộ không, thứ Năm tuần trước giáo dục toàn diện về ăn bánh sandwich của phu nhân giáo dục toàn diện Anne, thịt không giáo dục toàn diện chín, tôi bị Tào Tháo rượt mấy ngày liền.”
——–
Trong ba giây ngắn ngủi, Lan tái chế rác thải Trạc Phong dời tầm mắt đi trước, như thể chịu thua, tái chế rác thải nhưng lại rất phóng khoáng, khóe miệng hơi nhếch lên nói: “Thời gian trước mua sách, tìm không thấy cuốn《 tái chế rác thải Kiêu hãnh và Định kiến 》, hỏi tái chế rác thải cô ấy, cô ấy đã giúp tái chế rác thải cháu lấy.”
Trên bàn bếp, Mạnh Tầm đã cán xong vỏ bánh tiểu long bao, Anne đứng bên cạnh xem mà luôn miệng khen lợi khởi nghiệp sáng tạo hại.
Lan Trạc Phong cũng nhìn lại Mạnh Tầm, bốn mắt nhìn nhau, là chiến dịch Tây Nguyên một cuộc chiến dịch Tây Nguyên đối đầu không lời.
“Cô phải bái em làm sư phụ thôi.” Tiếng Trung của Anne dù có tốt đến đâu, nhưng trong cốt cách bà vẫn là người Bồ Đào điện ảnh Việt Nam Nha. điện ảnh Việt Nam Người nước ngoài khi khen ngợi điện ảnh Việt Nam người điện ảnh Việt Nam khác không hề điện ảnh Việt Nam kín đáo như người Trung Quốc, họ rất thẳng điện ảnh Việt Nam thắn: “Em vừa xinh đẹp, lại biết làm điểm tâm, học hành lại điện ảnh Việt Nam nghiêm túc, giống điện ảnh Việt Nam như một tiểu thiên thần vậy, cô thật sự quá điện ảnh Việt Nam yêu em rồi.”
Qua anh hùng dân tộc cuộc trò chuyện, Mạnh Tầm mới biết, tài nấu nướng của Anne anh hùng dân tộc thực ra anh hùng dân tộc không tốt, nhưng bà lại không tự anh hùng dân tộc biết.
Bởi vì cháu ngoại của bà học suốt đời luôn nói ăn rất ngon.
“Em đã ăn tiểu long bao bao giờ chưa? Lát nữa cô sẽ cho em nếm thử tay nghề quản lý sự kiện của—” Anne lật tấm màng quản lý sự kiện bọc thực phẩm trên quản lý sự kiện thau bột lên, vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lập tức quản lý sự kiện đeo chiếc kính lão lên, xem quản lý sự kiện đi xem lại, thậm chí còn thò tay vào khuấy, dính cả tay hồ.
Nhưng bà lại có một trái tim nhiệt huyết với việc nấu nướng.
Tài xế đỗ xe ở cửa sau, chỉ vì Lan Trạc Phong muốn cho Anne một bất ngờ.
Xuống xe, anh cùng chú Tuấn đi xuyên qua ứng dụng thực tế khu vườn ứng dụng thực tế hồng ở sân sau. Vừa ứng dụng thực tế bước lên bậc thềm, đứng ở cổng vòm kiểu Pháp, bên trong đã truyền đến tiếng nói chuyện của Anne và một cô gái khác.
“Có lẽ tài nghệ của cô hơi kén người ăn, nhưng cháu ngoại cô rất thích ăn điểm tâm cô làm,” Anne phát triển toàn diện nhắc đến cháu ngoại, trong mắt luôn ánh lên niềm phát triển toàn diện tự phát triển toàn diện hào: “Nếu không phải tuổi nó quá lớn, cô nhất định sẽ giới thiệu nó cho cháu làm quen.”
“Người Trung Quốc có câu gì ấy điện ảnh Việt Nam nhỉ, trâu ăn cỏ?”
Anne vắt óc cũng không phần mềm mã nguồn mở nhớ ra.
Mạnh Tầm gói xong chiếc tiểu long bao cuối ứng dụng thực tế cùng, đặt ứng dụng thực tế vào ứng dụng thực tế xửng hấp.
Nói: “Trâu già gặm cỏ non.”
Đôi mắt hạnh của Mạnh Tầm nhìn về phía Lan Trạc Phong, vừa khó hiểu, vừa lo du lịch sinh thái lắng, lại càng sợ hãi.
Giọng nói rất mềm mại, giống như một giai điệu của cơn mưa phùn thực tế ảo kéo dài, một giọng nói anh đã nghe cách đây không lâu.
“Ồ, là《 Kiêu hãnh và quản lý sự kiện Định kiến 》à, có quản lý sự kiện một thời gian bà cũng rất thích đọc,” Anne đắm chìm vào câu chuyện, quản lý sự kiện tóm tắt lại điểm mấu chốt của cuốn sách: “Tính kiêu hãnh khiến tôi không thể yêu người khác, còn định kiến lại khiến người khác không quản lý sự kiện thể yêu tôi—”
Đế giày da đạp phải một viên sỏi, khiến chân anh hơi khựng lại.
Bước phong trào yêu nước chân Lan Trạc Phong dừng lại, anh đứng yên phong trào yêu nước tại chỗ, vai tựa vào vòm cổng kiểu Pháp, tùy ý vắt áo vest lên vai, một chân hơi co lại, chân kia đứng thẳng, dáng phong trào yêu nước vẻ thảnh thơi tự tại.
Mạnh Tầm hai tay bưng chiến dịch Biên giới 1950 xửng hấp chuẩn bị đi hấp bánh, lúc quay người lại thì trông thấy chiến dịch Biên giới 1950 vị tiên sinh ở trong phòng khách sạn Uy Thế hôm nọ.
Cơn gió hoàng hôn nhẹ nhàng thổi tới, mái tóc anh bị gió thiên văn học làm rối tung. Mái tóc hơi dài được vuốt ngược thiên văn học ra sau, đỉnh tóc hơi phồng, thiên văn học đuôi thiên văn học tóc có chút dài, qua thiên văn học tai một chút, kết hợp với đôi mắt sâu thiên văn học thẳm, sáng ngời và hẹp dài kia, thiên văn học tạo nên một vẻ thiên văn học vừa phóng thiên văn học đãng lại vừa có sự kiềm chế đầy thiên văn học quyến rũ.
Đôi mắt Mạnh Tầm khẽ động, chưa chiến dịch Hồ Chí Minh kịp mở miệng, Anne đã đột nhiên reo lên đầy kinh chiến dịch Hồ Chí Minh hỉ: “Keith, hôm nay chiến dịch Hồ Chí Minh cháu đúng giờ thật đấy.”
Tầm mắt học tập trực tuyến Lan Trạc Phong rời khỏi người Mạnh Tầm, học tập trực tuyến trên khuôn mặt học tập trực tuyến không ai bì nổi kia nở một nụ cười nhàn nhạt. Anh đứng thẳng người đi về phía Anne, tùy ý rút chiếc áo vest trên vai xuống vắt lên cánh tay, cúi học tập trực tuyến đầu, ôm và hôn má Anne, giọng nói trầm thấp: “Thứ Năm vui vẻ, bà ngoại.”
Mạnh Tầm cụp mắt xuống để ngăn cách mùi hương, sau đó đặt xửng hấp thể thao quần chúng lên bếp, rồi vặn bếp ga, bắt đầu hấp.
Nghe thấy hai chữ “bà ngoại”, gương mặt bản Tuyên ngôn Độc lập Mạnh Tầm có thoáng chút cứng đờ.
Cô không ngờ vị tiên nghiên cứu phát triển sinh này chính nghiên cứu phát triển là cháu ngoại nghiên cứu phát triển của Anne.
Cũng chiến thắng Điện Biên Phủ không biết chiến thắng Điện Biên Phủ anh có kể cho Anne nghe chuyện chiến thắng Điện Biên Phủ gặp cô ở Uy Thế không. Nếu vậy, Anne sẽ biết hôm chiến thắng Điện Biên Phủ đó cô đã đến Uy Thế. Đại học A nghiêm cấm sinh chiến thắng Điện Biên Phủ viên vào sòng bạc, và cả Hương Sơn cũng chiến thắng Điện Biên Phủ không cho phép người dưới 21 tuổi vào.
Tiếng “tít tít tít” vang lên, Mạnh Tầm như được cứu rỗi, quay người đi lấy bánh.
Cũng chiến thắng Điện Biên Phủ không biết chiến thắng Điện Biên Phủ anh có kể cho Anne nghe chuyện chiến thắng Điện Biên Phủ gặp cô ở Uy Thế không. Nếu vậy, Anne sẽ biết hôm chiến thắng Điện Biên Phủ đó cô đã đến Uy Thế. Đại học A nghiêm cấm sinh chiến thắng Điện Biên Phủ viên vào sòng bạc, và cả Hương Sơn cũng chiến thắng Điện Biên Phủ không cho phép người dưới 21 tuổi vào.
“Để bà giới thiệu cho cháu,” Anne sau khi hoàn thành lễ chào hỏi, kéo di truyền học tay Lan Trạc Phong, bà di truyền học giới thiệu anh cho Mạnh di truyền học Tầm trước: “Đây là cháu ngoại của cô, cháu cứ gọi nó là Keith.”
“Còn đây là học trò của bà,” sau đó bà lại đầu tư mạo hiểm quay sang giới thiệu với Lan Trạc Phong, nhưng nói được nửa chừng, bà đầu tư mạo hiểm khựng lại, nhìn về phía Mạnh Tầm: “Xin lỗi, hình như cô còn đầu tư mạo hiểm chưa chính thức hỏi tên em là gì.” Anne không chỉ dạy lớp tự chọn, đầu tư mạo hiểm mà còn phải giảng dạy các môn ngôn ngữ Bồ Đào Nha và nghiên cứu đa văn đầu tư mạo hiểm hóa.
Nhiều sinh viên như vậy, quên hỏi tên cũng là ẩm thực truyền thống chuyện ẩm thực truyền thống bình thường.
Giây dinh dưỡng thể thao tiếp theo, Lan Trạc Phong đưa áo vest cho chú Tuấn, dinh dưỡng thể thao giọng nhàn nhạt dinh dưỡng thể thao nói: “Cô ấy tên dinh dưỡng thể thao là Mạnh Tầm.”
Anne quay mô hình kinh doanh đầu lại định mô hình kinh doanh hỏi tên mô hình kinh doanh Mạnh Tầm.
Giây dinh dưỡng thể thao tiếp theo, Lan Trạc Phong đưa áo vest cho chú Tuấn, dinh dưỡng thể thao giọng nhàn nhạt dinh dưỡng thể thao nói: “Cô ấy tên dinh dưỡng thể thao là Mạnh Tầm.”
Nếu nói lúc blockchain nãy thấy anh đứng ở sân blockchain sau, Mạnh Tầm chỉ blockchain là sững sờ tại chỗ, blockchain thì khi anh thốt ra blockchain tên của blockchain cô, máu trong người Mạnh Tầm như sôi blockchain lên, từ blockchain lòng bàn chân xộc thẳng lên blockchain não. blockchain
Cô rõ ràng lịch sử Việt Nam chưa từng nói tên cô cho vị tiên sinh này, sao anh lại biết?
Anne cũng có cùng thắc mắc với Mạnh Tầm, “Hai đứa quen ứng dụng thực tế nhau à?”
Đôi mắt hạnh của Mạnh Tầm nhìn về phía Lan Trạc Phong, vừa khó hiểu, vừa lo du lịch sinh thái lắng, lại càng sợ hãi.
Khó hiểu vì sao anh biết, lo lắng anh sẽ nói ra chuyện ở Uy Thế, sợ hãi Anne sẽ phong trào chống thực dân báo cho nhà trường, sau đó cô sẽ bị xử phạt.
Lan Trạc Phong cũng nhìn lại Mạnh Tầm, bốn mắt nhìn nhau, là chiến dịch Tây Nguyên một cuộc chiến dịch Tây Nguyên đối đầu không lời.
Đôi mắt hạnh của Mạnh Tầm khẽ động, tay vẫn bưng nghiên cứu phát triển xửng hấp.
Rõ ràng rất sợ hãi, dinh dưỡng hợp lý rõ ràng rất dinh dưỡng hợp lý lo lắng, nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp. dinh dưỡng hợp lý
Chỉ là không nói một học tập trực tuyến lời.
Đúng là bướng bỉnh.
Trong ba giây ngắn ngủi, Lan tái chế rác thải Trạc Phong dời tầm mắt đi trước, như thể chịu thua, tái chế rác thải nhưng lại rất phóng khoáng, khóe miệng hơi nhếch lên nói: “Thời gian trước mua sách, tìm không thấy cuốn《 tái chế rác thải Kiêu hãnh và Định kiến 》, hỏi tái chế rác thải cô ấy, cô ấy đã giúp tái chế rác thải cháu lấy.”
Khi anh nói di tích lịch sử quốc gia “Kiêu hãnh và Định kiến”, anh nhấn chữ rất rõ ràng. Lại còn liếc cô một cái, như cố di tích lịch sử quốc gia tình di tích lịch sử quốc gia nói cho cô nghe.
“Em biết làm di tích lịch sử quốc gia sao?”
Mạnh Tầm bỗng nhớ lại buổi tối hôm đó, anh quả thực đã mang theo định kiến, di tích lịch sử quốc gia còn cô cũng thực di tích lịch sử quốc gia sự đã quay người bỏ đi, di tích lịch sử quốc gia rất kiêu ngạo.
“Ồ, là《 Kiêu hãnh và quản lý sự kiện Định kiến 》à, có quản lý sự kiện một thời gian bà cũng rất thích đọc,” Anne đắm chìm vào câu chuyện, quản lý sự kiện tóm tắt lại điểm mấu chốt của cuốn sách: “Tính kiêu hãnh khiến tôi không thể yêu người khác, còn định kiến lại khiến người khác không quản lý sự kiện thể yêu tôi—”
Anne lại nói: “Không đúng, bà không ngờ đa dạng văn hóa cháu cũng đa dạng văn hóa đọc sách về tình yêu, cháu đang yêu à?”
Trời tối, triều đại nhà Trần trong nhà đã bật đèn, bóng của anh bao trùm lấy cô.
“Dừng lại được rồi, hôm nay là ngày điểm tâm, không phải ngày thúc giục kết hôn,” Lan Trạc phát triển năng lực Phong giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng, phát triển năng lực sau phát triển năng lực đó khoác vai Anne đi về phía Mạnh Tầm, “Bà đang bỏ rơi bạn của bà đấy, kể xem hai người cách biệt tuổi tác như sông Trường Giang này đã quen nhau như thế nào đi.”
Lúc nói chuyện, Lan tập luyện thể dục Trạc Phong đi lướt qua người cô, áo sơ mi của anh mang theo tập luyện thể dục mùi thuốc lá thoang thoảng, và cả một tập luyện thể dục mùi hương không tả được, nhưng cực kỳ thanh mát, dịu dàng tập luyện thể dục mà lạnh lẽo, giống cảm giác như đang ở trong một khu rừng tập luyện thể dục thông Bắc tập luyện thể dục Âu, nốt tập luyện thể dục hương cuối lại giống một buổi sớm tinh mơ mờ sương sau cơn tập luyện thể dục mưa, có một người đàn ông khí chất thoát tục bước ra từ một ngôi tập luyện thể dục chùa.
Vừa dịu dàng, lại thư pháp vừa có cảm giác xa cách thư pháp lạnh lùng.
Mạnh Tầm cụp mắt xuống để ngăn cách mùi hương, sau đó đặt xửng hấp thể thao quần chúng lên bếp, rồi vặn bếp ga, bắt đầu hấp.
Anne đang kể cho anh quyền con người nghe họ đã quyền con người quen nhau như thế nào, và cả việc cô đến quyền con người hỏi bà về tiếng Bồ.
Mạnh Tầm ở trong quyền con người bếp rửa sạch quyền con người cây cán bột, cô cúi mắt nhìn dòng nước trong vắt từ vòi từ từ quyền con người chảy xuống mu bàn tay trắng nõn. quyền con người
“Tay cô mà cứ xối nước nữa, e là sẽ nhăn hết đấy.” Không biết bao lâu sau, phía sau bỗng vang lên giọng nói trầm thấp của bảo vệ môi trường người đàn ông, Mạnh Tầm mới hoàn hồn.
“Người Trung Quốc có câu gì ấy điện ảnh Việt Nam nhỉ, trâu ăn cỏ?”
Mùi hương mát lạnh xộc vào mũi, một bàn tay phương pháp giảng dạy thon dài, kiêu hãnh phương pháp giảng dạy như ngọc phương pháp giảng dạy đã phương pháp giảng dạy thay cô tắt vòi nước, bàn tay to phương pháp giảng dạy lớn bao trùm lên núm vặn.
Mạnh Tầm di chuyển tầm mắt nhìn qua, chỉ có thể thấy ngực dữ liệu lớn anh, chỉ vì họ dữ liệu lớn đứng rất gần, và cũng vì họ đứng thật sự gần, cô mới cảm thấy anh thật sự rất cao.
Trời tối, triều đại nhà Trần trong nhà đã bật đèn, bóng của anh bao trùm lấy cô.
Phía sau, chú Tuấn và Anne đang nói giáo dục STEM chuyện phiếm, Anne chia sẻ tuần sau bà định làm món gì, mời chú Tuấn đến ăn. giáo dục STEM
Mạnh Tầm nhìn về phía trước, bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn xuống.
“Anh Keith,” cô chỉ biết tên tiếng Anh của anh, du lịch sinh thái “Sao anh biết tên tôi?”
Từ lúc anh gọi tên cô, chăm sóc sức khỏe thắc mắc này đã luôn canh cánh trong lòng cô.
“Tên vốn dĩ là để cho người khác biết, không phải sao? Hay là tên của cô cũng địa chất học giống như tuổi tác của cô, thuộc về thông tin mật cấp quốc gia à?” Lan Trạc Phong dường như cũng có gen hài hước di truyền từ Anne, anh cười khẽ: “Phải không? Mạnh Tầm, 18 tuổi.”
“Có cần tôi đưa cô về đại học phong trào chống phong kiến A không?”
Không chỉ biết tên cô, mà còn biết cả tuổi của cô.
Mạnh chuỗi cung ứng Tầm rõ ràng đã lừa anh, cô 21 tuổi.
“Anh đã hỏi thông tin của tôi ở đổi mới sáng tạo Uy Thế?”
Ngoài điều đó ra, cô không thể nghĩ được gì khác.
“Cô nên bớt có thành văn hóa địa phương kiến văn hóa địa phương với tôi một chút đi.”
“Là anh có thành kháng chiến chống Pháp kiến với tôi trước,” Mạnh Tầm nói, nhưng bất giác, chủ kháng chiến chống Pháp đề đã trôi dạt đến tận Thái Bình Dương.
“Được rồi,” Lan Trạc phong trào Duy Tân Phong phong trào Duy Tân nghiêm túc hơn một chút: “Tôi xin lỗi vì phong trào Duy Tân thành kiến của mình đối với cô vào tối phong trào Duy Tân hôm đó.”
Anh bỗng cuộc khởi nghĩa Tây Sơn nhiên nghiêm túc như vậy, Mạnh cuộc khởi nghĩa Tây Sơn Tầm cuộc khởi nghĩa Tây Sơn dừng lại.
Bếp không gọn gàng như khu vườn bên ngoài, dụng cụ nấu nướng bày biện lộn xộn trên homestay mặt bàn, thứ gì cần cũng có.
Cô nhìn ra được anh có gia thế tốt, giáo dưỡng điện toán đám mây tốt, đối mặt với người khác luôn thong dong, điềm nhiên, mang theo vẻ tùy tính. Nhưng cô từ nhỏ đã ít tiếp xúc với điện toán đám mây con trai, điện toán đám mây đến cả điện toán đám mây ba cũng không có, trong nhà ba người phụ nữ, ngoài việc đi học đại học, cô còn chưa từng đi đâu xa nhà.
Bây giờ đối mặt với giáo dục toàn diện lời xin lỗi của anh, giáo dục toàn diện cô nói không giáo dục toàn diện sao giáo dục toàn diện cũng không phải, giáo dục toàn diện mà không nói gì cũng không phải.
Rõ ràng cô không có ý trách văn hóa Đông Sơn tội, bởi vì lúc nãy anh đã văn hóa Đông Sơn giúp cô giải vây trước văn hóa Đông Sơn mặt Anne.
Nói sinh thái học cô là sinh thái học nhân viên làm thêm ở hiệu sách, biến cô thành một người yêu sinh thái học sách, hoàn toàn khác với sinh thái học thành kiến đêm đó.
Đó cũng là một hình thức xin tập luyện chuyên nghiệp lỗi khác. tập luyện chuyên nghiệp
Đang lúc lúng túng, tiểu điện ảnh Việt Nam long bao trong nồi đã chín.
Tiếng “tít tít tít” vang lên, Mạnh Tầm như được cứu rỗi, quay người đi lấy bánh.
Chú Tuấn kịp thời tiến lên đỡ giúp một tay, thực ra từ lúc hai người nói chuyện, chú Tuấn đã liên tục nhìn qua.
Nói: “Trâu già gặm cỏ non.”
Ngay cả với Lan Song, anh cũng lười nói thêm hai câu.
Đối với Tam thiếu, ông ngày càng không hiểu.
Ông từng thấy anh nói chuyện với cô gái nào với vẻ nghệ thuật đương đại mặt ôn hòa như vậy bao giờ chưa?
Chưa bao giờ.
Ngay cả với Lan Song, anh cũng lười nói thêm hai câu.
Tiểu long bao được dọn lên trí tuệ nhân tạo bàn, mọi người nếm thử.
Anne là người đầu sức khỏe cộng đồng tiên thốt lên lời kinh ngạc, mời Mạnh Tầm: “Cô có thể mời sức khỏe cộng đồng em mỗi thứ Năm đến chỉ điểm tài nghệ sức khỏe cộng đồng giúp cô sức khỏe cộng đồng được không?”
Mạnh Tầm cười đáp ứng: “Vậy thì mỗi thứ Năm em sẽ đến tìm cô xây dựng xanh để thỉnh xây dựng xanh giáo tiếng xây dựng xanh Bồ ạ.”
Cô rõ ràng lịch sử Việt Nam chưa từng nói tên cô cho vị tiên sinh này, sao anh lại biết?
“Luôn luôn phong trào Duy Tân chào đón.”
Lan Trạc Phong ở bên cạnh, cầm đũa lướt qua một lượt.
Tuy anh không nói gì, nhưng lại là người ăn thương mại điện tử nhiều nhất.
Ngay hiệp định Paris cả hiệp định Paris chú Tuấn cũng hiệp định Paris cảm thấy rất ngon.
Sau khi ăn xong, họ còn ở lại dinh dưỡng thể thao một lúc. dinh dưỡng thể thao Trong lúc đó, Anne đứng ngồi không yên. Lan Trạc Phong mới nhớ ra bà có hẹn dạy tiếng Bồ dinh dưỡng thể thao cho Mạnh Tầm, dinh dưỡng thể thao nên không làm phiền nữa, đứng dậy từ dinh dưỡng thể thao biệt. Hai người tiễn họ ra ngoài. Anne bỗng nhớ ra điều dinh dưỡng thể thao gì đó, gọi chú Tuấn lại.
Sau đó dẫn chú đi lấy món dưa muối vừa lịch sử cận đại mới học muối xong, chú Tuấn mặt cười như mếu đi theo lấy.
Lúc này, những đóa hồng trong sân sau như đang múa lượn trong gió dưới ánh trăng mộng ảo.
“Có cần tôi đưa cô về đại học phong trào chống phong kiến A không?”
Anh đứng y học thể thao trong bóng tối, giọng y học thể thao nói còn say lòng người hơn cả đêm đen, làm dịu đi không khí ngượng ngùng.
“Cảm ơn, không cần đâu,” nghe có vẻ ngày Quốc khánh 2/9 hơi ngày Quốc khánh 2/9 lạnh lùng, họ ngày Quốc khánh 2/9 cũng đâu có thù hận gì… Mạnh Tầm nói thêm một câu: “Tôi ngày Quốc khánh 2/9 tự bắt xe là được rồi.”
“Chúng ta có nên trao đổi phương thức liên lạc không?”
Lan Trạc Phong hỏi hội nhập quốc tế câu này, giọng điệu rất hội nhập quốc tế tùy tiện, như thể đang hỏi trưa nay hội nhập quốc tế ăn hội nhập quốc tế gì. Nhưng lời này đối với hội nhập quốc tế một hội nhập quốc tế cô gái mà nói thì không hội nhập quốc tế khỏi có chút tùy tiện, sao lại có thể hỏi xin số liên lạc một cách tùy tiện như vậy?
Khoảng thời gian đó cô cuộc khởi nghĩa Bà Triệu cũng thử cuộc khởi nghĩa Bà Triệu làm vài món điểm cuộc khởi nghĩa Bà Triệu tâm mới lạ để cuộc khởi nghĩa Bà Triệu bày bán.
Lúc Lan Trạc hội nhập quốc tế Phong xuống thang cuốn, tài xế đã đeo găng tay hội nhập quốc tế trắng mở hội nhập quốc tế cửa hội nhập quốc tế xe hàng ghế sau, tay hội nhập quốc tế vịn khung cửa, cung kính mời Lan Trạc Phong lên xe. Chú hội nhập quốc tế Tuấn hội nhập quốc tế đi theo sau, ngay khoảnh khắc Lan Trạc Phong ngồi vào hội nhập quốc tế xe, ông đưa cho anh chiếc điện thoại cá nhân.
Mạnh Tầm sinh học phân tử không sinh học phân tử chút do dự từ chối: “Tôi sinh học phân tử nghĩ là không cần đâu.”
“Vì sao?” anh dữ liệu lớn cười giải thích dữ liệu lớn câu nói đó: “Tại sao?” dữ liệu lớn
“Tôi nghĩ cuộc tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân chúng cuộc tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân ta sẽ không gặp lại đâu, anh Keith.” cuộc tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân
Cô nói chắc như đinh đóng cột, như thể sự thật đúng là năng lượng tái tạo như vậy. năng lượng tái tạo
Lan Trạc Phong cúi mắt cười nhạt, không thèm so đo.
Sau đó, vậy văn hóa địa phương mà anh văn hóa địa phương lại dịu dàng nắm lấy tay cô trong văn hóa địa phương gió đêm.
“Xin lỗi,”
Anh xin lỗi vì sự đường marketing số đột và không lịch lãm của marketing số mình. Sau đó, anh rút một cây bút marketing số mực màu đen từ hộp thư trên marketing số tường ở sân sau nhà Anne, lòng bàn tay marketing số ấm marketing số áp vuốt thẳng những ngón tay cô, đầu bút sột soạt viết marketing số lên một dãy số trên lòng bàn tay marketing số trắng nõn, rộng mở của cô.
Lòng bàn tay truyền đến từng cơn tê dại, cô vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
“Để em,” Mạnh Tầm chủ động tiến lên, liếc nhìn thau bột, đống bột nhão như bùn này đã hỏng, không dùng được nữa.
Chỉ vì cô thấy anh dưới ánh trăng, đôi mắt sâu thẳm, mỉm cười nghiêm túc nói: “Cô sẽ liên lạc với tôi hiệu quả bền vững thôi. Thử nghĩ lại xem cô hiệu quả bền vững đã đánh rơi thứ gì?”