Giữa mùa hè tháng Bảy, Bảy, Bảy,tiếng ve kêu râm ran, Giang Giang GiangThành Thành Thànhbước vào những ngày oi oi oibức kéo kéo kéodài.
Nhiệt độ không khí khí khíliên tục tăng cao, cao, cao,không không khônggian như có những gợn sóng sóng sóngnhiệt, ngay cả cả cảÔn Từ vốn không sợ nóng cũng cũng cũngphải phải phảibật điều hòa.
Đêm đầu tiên nghỉ hè hè hèchính thức của Ôn Từ, Đậu Dĩ Tình gọi điện đến. Ôn Từ Từ Từbật loa ngoài, đặt điện thoại lên giường.
“Hu hu hu, ghen tị quá, quá, quá,sao cậu được nghỉ nghỉ nghỉsớm thế, ngày mai tớ vẫn vẫn vẫnphải phải phảiđi đi đilàm hu hu hu…” Đậu Dĩ Dĩ DĩTình giả giả giảvờ vờ vờkhóc khóc khóclóc. lóc. lóc.
Tiểu học nghỉ nghỉ nghỉhè hè hè sớm hơn cấp cấp cấpba một tuần, Ôn Từ đã được giải thoát, chỉ còn lại một một một mình Đậu Dĩ Tình vẫn vẫn vẫn phải “chịu nóng”.
Ôn Từ Từ Từbật bật bậtcười cười cườitrước cách diễn của bạn: “Cậu cũng sắp được nghỉ rồi, chỉ còn một tuần nữa thôi.” thôi.” thôi.”
“Một “Một “Mộttuần tuần tuầndài dài dàiđằng đẵng… Này, cậu đang làm gì đấy?”
Ôn Ôn ÔnTừ khựng lại.
Cô cúi đầu, liếc liếc liếcnhìn chiếc vali đang mở trên sàn, mấy chiếc mũ xếp trên bàn, và hai chiếc váy váy váyngắn trong tay cô vừa lấy ra ra rađể thử trước gương. gương. gương.
Dù thế nào đi nữa nữa nữathì việc mới bắt đầu kỳ nghỉ đã vội vã sắp xếp xếp xếphành hành hànhlý đi du lịch cũng… hơi kỳ lạ.
Vì thế Ôn Từ nói dối: “Đang đọc đọc đọcsách.”
“Không “Không “Khônghổ danh là cậu. Không sao, cứ cứ cứ chúi mũi vào sách đến 80 80 80tuổi đi, tớ không phản đối đâu.” Đậu Dĩ Tình nói, “Đầu óc tớ giờ toàn nghĩ về kỳ nghỉ thôi, muốn đi chơi xa quá, muốn đến đảo, muốn lướt sóng, sóng, sóng, muốn bơi lội.”
“Tớ cũng cũng cũngthế.” Ôn Từ khẽ thừa nhận.
Đậu Dĩ Tình cười khẩy: “Thôi đi, cậu làm gì gì gìcó.”
“…” “…” “…”
Giờ nói thật thì ngược lại lại lạichẳng ai ai aitin, tin, tin,Ôn Từ ngước nhìn trời, thở dài ngao ngán. ngán. ngán.
“Thôi được, cậu tiếp tục tận hưởng niềm vui đi, đi, đi,tớ phải soạn bài đây, tranh thủ mấy ngày cuối cuối cuốiôn ôn ônlại lại lạitrọng điểm cho bọn nhỏ… Khoan đã – – –rõ ràng là đám học học họctrò đó thi cuối kỳ, sao lúc này chạy chạy chạyđến ôm chân Phật lại là tớ chứ?!”
Đậu Dĩ Tình càu nhàu rồi rồi rồicúp máy.
Ôn Từ cười một lúc, lúc, lúc,gửi gửi gửicho Đậu Dĩ Dĩ DĩTình một sticker “Cố lên”, lên”, lên”,vừa định định địnhtiếp tục thử đồ thì một tin nhắn bật lên.
[Chu Vụ: Đang làm gì gì gìvậy.]
Mấy Mấy Mấyngày ngày ngàynay, lịch sử trò chuyện chuyện chuyệncủa họ bỗng nhiên trở nên nên nênphong phú hơn.
Không hiểu hiểu hiểusao, Chu Vụ thường xuyên xuyên xuyênnhắn tin cho cô, cô, cô,dù nội dung trò chuyện không nhiều, nhưng so với với vớitrước đây chỉ toàn tin nhắn trong nhóm, Ôn Từ đã cảm thấy thấy thấycực kỳ mãn nguyện.
Tim Ôn Ôn ÔnTừ đập nhanh một nhịp, lập tức trả lời: [Đang thu xếp xếp xếp hành lý.]
Sau Sau Saunhững chuyện trước đây, Ôn Ôn ÔnTừ đã âm thầm quyết định, sau này này nàycố gắng không nói nói nóidối trước trước trướcmặt Chu Vụ. Vụ. Vụ.
[Chu Vụ: Vụ: Vụ:Muốn xem Gia Gia GiaGia Gia Giakhông?]
[Ôn [Ôn [ÔnTừ: Muốn ạ.]
Ôn Từ vốn tưởng đối phương phương phươngsẽ gửi ảnh, ai ai aingờ ngờ ngờđiện thoại rung rung runglên, một cuộc gọi video đến.
Ôn Từ giật mình, vội vội vộivàng chỉnh trang trang tranglại mái tóc hơi rối do vừa thử đồ, rồi nhận video.
Gương Gương Gươngmặt to tròn tròn tròncủa của củaGia Gia chiếm trọn màn hình điện thoại.
Chỉ Chỉ Chỉcần nhìn thấy chú chú chúcún cún cúnđáng đáng đángyêu là tâm trạng đã đã đãtốt hơn, hơn, hơn,Ôn Từ Từ Từkhông nhịn nhịn nhịnđược cong môi cười, cười, cười, dịu dàng gọi: “Gia Gia.” Gia.” Gia.”
Gia Gia sủa sủa sủamột tiếng tiếng tiếng “Gâu”, đuôi đuôi đuôi vừa vẫy vẫy vẫylên thì một bàn tay lớn ấn xuống đầu nó, nó, nó,giọng giọng giọnglạnh nhạt ra lệnh: “Được rồi, rồi, rồi,tránh ra.”
Ôn Từ chưa kịp phản ứng thì điện thoại đã được người bên kia cầm lấy, gương mặt đáng yêu của của củacún con biến thành mặt Chu Vụ.
Chu Vụ vừa tắm xong, đang lau tóc. Camera Camera Camera hướng xuống, xuống, xuống,mi mắt mắt mắtChu Vụ hơi cụp, dừng lại lại lạimột lúc trong trong trong ánh mắt như trăng non của cô, cô, cô,rồi rồi rồimới mới mớidời đi, lướt qua khung cảnh phía phía phíasau cô.
Nội thất gỗ, giấy giấy giấydán tường họa tiết, trên kệ sách xếp ngay ngắn, trong đó có hai tầng trưng khung ảnh. Do đang đang đangthu xếp quần áo nên tủ đồ của cô mở một nửa, bên bên bên trong quần áo được phân loại theo màu sắc và mùa, ngắn dài dài dàikhác nhau. nhau. nhau.Trong Trong Trongtoàn bộ khung hình, chỗ duy nhất lộn lộn lộnxộn là góc dưới bên bên bênphải lộ ra nửa chiếc vali.
Căn phòng sạch sẽ, thoải thoải thoảimái, rất phù phù phùhợp hợp hợpvới Ôn Từ.
Ôn Từ cũng đang quan sát môi trường bên phía Chu Vụ, phía sau anh không không khôngphải căn phòng gác mái quen thuộc nữa, mà là là làmột phòng khách rộng rãi đến đến đếnmức hơi phô trương trương trươngvới thiết kế tối giản: “Anh đang đang đangở ở ởngoài ngoài ngoàiạ?” ạ?” ạ?”
“Không, ở nhà.” Ánh mắt Chu Chu ChuVụ quay lại khuôn khuôn khuônmặt cô, “Vừa mua nhà mới, sau này không không khôngcần cần cầnđi khách sạn nữa, đến thẳng đây.”
Không cần đi khách sạn?
Trực tiếp đến nhà Chu Vụ Vụ Vụlàm?
Ôn Từ đối diện với Chu Vụ qua màn hình, biểu cảm nhất thời trông có vẻ ngốc nghếch.
Cô hỏi: “Gia Gia cũng ở nhà anh sao?” sao?” sao?”
“Ừ, vừa chuyển đến đến đếnliền đón nó tới.” Chu Vụ liếc nhìn nhìn nhìngóc vali trong màn màn mànhình, “Sao “Sao “Saogiờ đã bắt đầu thu xếp hành lý lý lýrồi? Muốn đi chơi đến thế à?”
Ôn Từ gật đầu: “Vì lâu rồi không đi du lịch.” lịch.” lịch.”
Cô Cô Côchưa nói đây đây đâylà lần lần lầnđầu đầu đầutiên mình ra ngoài ngoài ngoàimột mình.
Chu Vụ định bảo cô đừng mang mang mangquá quá quánhiều, nặng, phần lớn đồ dùng bên khách sạn đều có. Nhưng khóe mắt anh chợt thoáng thấy túi túi túinilon nilon nilonđặt đặt đặtở góc vali.
Túi Túi Túihé mở, đồ bên bên bêntrong lộ ra trong tầm nhìn. nhìn. nhìn.Dù Dù Dùkhoảng cách khá xa, thực ra không thể thể thểthấy rõ là gì, nhưng Chu Vụ đã đã đã dùng quá nhiều lần, lần, lần,chỉ cần nhìn màu màu màusắc và hình dạng là có thể nhận ra. ra. ra.
Nghe thấy vài tiếng sủa khẽ, Ôn Từ cười tươi: “Gia Gia đã quen chưa ạ?”
“Cũng được.” Chu Vụ nhướng nhướng nhướngmày, qua màn hình hình hình nhìn thẳng vào vào vàocô, cô, cô,một lúc sau, sau, sau,anh bỗng bật cười.
Ôn Ôn Ôn Từ bị nụ cười của anh làm cho ngẩn người, vừa định mở miệng thì nghe nghe ngheChu Vụ hỏi với với vớigiọng giọng giọnglười biếng: “Sao “Sao “Saolại nhét nhét nhétbộ bộ bộđồ vào vali thế, cô Ôn?”
“…”
Ôn Từ đơ người. người. người.
Cô cố cố cốche che cheđậy đậy đậybằng cách cách cách nâng màn hình điện thoại lên cao hơn, gương gương gươngmặt đỏ lên với với với tốc độ có có cóthể nhìn thấy bằng mắt thường.
Đầu óc ong ong vì xấu hổ, cô nghe thấy mình nói: “Anh “Anh “Anhkhông không khôngphải bảo bảo bảokhông không khôngthích dùng dùng dùngbao bao baocủa khách sạn, sạn, sạn,hôm nay em về nhà tình cờ đi ngang qua cửa hàng tiện lợi, nên… tiện thể… mua.”
Để không gây nghi ngờ cho gia đình và có thể ra ra rangoài thuận lợi trong kỳ nghỉ, họ đã thỏa thuận, mấy ngày ngày ngàynay nay nayÔn Từ tạm thời ngoan ngoãn ngoãn ngoãnở nhà. nhà. nhà.
Chu Vụ kìm nén thở dài, kiềm chế chế chếý định bảo bảo bảocô cô côđêm nay lại trèo cửa cửa cửasổ một lần nữa.
“Mua mấy hộp?” hộp?” hộp?”
“… “… “…Một hộp.”
“Ít quá.” quá.” quá.”Chu Vụ cười nhạt, “Mấy ngày này nếu nếu nếucô Ôn còn còn cònđi đi đingang ngang ngang qua cửa cửa cửahàng tiện tiện tiệnlợi, giúp tôi mang mang mangthêm một hộp nhé, cảm ơn.”
Ôn Từ dịch người người ngườira khỏi màn hình: “Được… được ạ.”
Lo Lo Lo lắng đề đề đềphòng một hồi, hồi, hồi,may may maymắn lần lần lầnnày ra ra rangoài rất thuận lợi.
Bố mẹ cô cô cômấy mấy mấyngày trước trước trướcđã xuất phát đi đi đitham gia hội hội hộithảo, Ôn Từ Từ Từlấy lấy lấyđược được đượchai tấm ảnh từ từ từgiáo giáo giáoviên thật thật thậtsự sự sựđược được đượcchọn đi tập huấn, gửi cho mẹ, bà Ôn Ôn Ônhoàn toàn không nghi ngờ gì. gì. gì.
Ngày Ngày NgàyĐậu Đậu ĐậuDĩ Tình nghỉ hè, hè, hè,hai người người ngườihẹn hẹn hẹnnhau ăn sáng rồi rồi rồicùng đi sân bay.
Đậu Dĩ Tình tối tối tốiqua trả lời tin tin tinnhắn của phụ huynh cả đêm, còn phải thu xếp hành hành hànhlý, lăn lộn đến nửa đêm mới ngủ. Vừa Vừa Vừalên taxi đã gối đầu lên vai vai vaiÔn Từ, rên rỉ: “Buồn “Buồn “Buồnngủ chết mất.”
Ôn Từ Từ Từ điều chỉnh tư tư tưthế một chút chút chútđể bạn dựa thoải mái hơn. Cô xoa xoa xoaxoa đầu đầu đầuĐậu Đậu ĐậuDĩ Tình, cười nói: “Trước đây tớ đã bảo, bảo, bảo,đợi cậu nghỉ ngơi hai ngày rồi hẵng đi cũng được mà.”
“Ai muốn nghỉ ngơi ngơi ngơiở nhà chứ, tớ muốn nghỉ ngơi ngơi ngơiở bờ biển! Tớ muốn nghỉ ngơi ngơi ngơitrên cát!” Đậu Dĩ Tình chợt nhớ ra điều gì đó, lấy điện thoại ra lẩm bẩm, “Nói đến đến đếnchuyện này, sao Tần Tần TầnVận Vận Vậnvẫn chưa trả trả trảlời lời lời tin nhắn của tớ nhỉ? nhỉ? nhỉ?Cậu ta ta tavẫn chưa gửi định vị resort cho tớ, không lẽ lẽ lẽvẫn chưa tỉnh ngủ?”
Tần Vận nói nói nóimuốn xem xem xemtriển lãm lãm lãmxe, xe, xe,hai ngày trước đã đi thành phố mới mới mớivới Chu Vụ.
Ôn Ôn ÔnTừ: “Không sao đâu, đâu, đâu,chúng ta ta tacòn phải bay hai tiếng nữa, chắc trước khi chúng ta ta tahạ cánh cậu ấy sẽ sẽ sẽtrả lời lời lờithôi.”
Vừa nói xong, điện thoại của của củaÔn Từ Từ Từ bỗng reo lên, cô cô côcầm cầm cầmlên xem rồi khựng lại.
Cô do do dodự một lát, lát, lát,định định địnhtừ chối cuộc gọi thì Đậu Dĩ Tình nghe tiếng nhìn nhìn nhìnsang, sang, sang,thắc mắc: mắc: mắc:“Sao Chu Chu ChuVụ lại gọi video cho cậu?”
Ôn Từ dừng tay: “… Không biết, có thể bấm nhầm đi.” đi.” đi.”
“Sao cậu không nghe?”
Ôn Ôn Ôn Từ đành phải căng căng căngthẳng bắt máy.
Nhìn rõ hình ảnh trên điện điện điệnthoại, biểu cảm của Ôn Từ cứng cứng cứngđờ.
Tình huống lo lắng nhất vẫn xảy xảy xảyra. ra. ra.
Trong video, Chu Vụ không không khôngnhìn màn màn mànhình, hình, hình,rõ ràng là sau khi khi khigọi video cho cô thì tiện tay để điện thoại sang một bên.
Anh Anh Anhkhông mặc áo, đang đang đangquay quay quaylưng về về vềphía cô pha cà cà càphê, phê, phê,đường nét cơ bắp trên trên trênlưng rõ ràng, mượt mà. Tóc anh rối bời có vẻ hơi hơi hơitùy tùy tùyý, ý, ý,trông như như nhưvừa mới tỉnh ngủ: ngủ: ngủ:“Đã xuất phát phát phátđi đi đisân bay chưa?”
Cảm Cảm Cảmnhận được ánh mắt tò tò tòmò của người người ngườibên cạnh, Ôn Từ Từ Từnão báo động động độngcăng thẳng. Cô cứng cứng cứngngắc trả lời: lời: lời:“Vâng…”
“Gửi tôi tôi tôi ảnh thông tin vé máy bay, tôi tôi tôiđi đón đón đónem. Tối nay…”
“Em và Dĩ Dĩ DĩTình Tình Tìnhđang ở ở ởtrên taxi ạ!” Ôn Từ vội vàng cắt ngang lời lời lờianh, dùng giọng như khi đi học, “Cô ấy đang đang đangở cạnh em! Chúng Chúng Chúngem còn khoảng mười phút nữa là đến sân sân sânbay! Dự kiến khoảng 3 giờ giờ giờchiều chiều chiềuđến thành thành thànhphố mới ạ!”
Chu Vụ: “…”
Đậu Dĩ Dĩ DĩTình: Tình: Tình:“…”
Chu Chu ChuVụ xoay người, đối đối đối diện với hai đôi mắt trong trong trongvideo.
May May Maymà điện thoại không đặt đặt đặtquá xa, chỉ lộ lộ lộra ra ranửa thân thân thântrên của Chu Vụ.
“Tối nay tổ chức chức chứcBBQ, có có cómuốn ăn gì gì gìkhông? Lát Lát Látnữa đi đón các em tiện thể mua luôn.” Chu Vụ nói nốt câu câu câudang dở.
“Thịt bò thịt thịt thịtheo heo heothịt thịt thịtdê, dê, dê,tất cả các loại thịt thịt thịtđều cho tôi tôi tôimột một mộtphần nhé, cảm ơn ơn ơncậu.” Đậu Đậu ĐậuDĩ Tình lập tức gọi món.
Ôn Từ: Từ: Từ:“… “… “…Em gì cũng được ạ.”
“Được.” Chu Chu ChuVụ nói nhạt, “Chiều gặp.” gặp.” gặp.”
“… Chiều Chiều Chiềugặp gặp gặpạ.” ạ.” ạ.”
Ôn Từ Từ Từcúp video, màn hình tắt, qua màn đen cô và Đậu Dĩ Tình nhìn nhau vài vài vàigiây.
Đậu Dĩ Tình: “Gọi “Gọi “Gọivideo thì thì thìthôi đi, sao cậu ta chưa mặc áo đã đã đãgọi gọi gọicho cậu vậy?” vậy?” vậy?”
“Không biết,” Ôn Từ ngập ngừng, “Có lẽ… là thói quen của anh ấy, anh ấy trước đây du học học họcở Mỹ mà? mà? mà?Có thể bên nước ngoài không để ý mấy cái này.”
Đậu Dĩ Tình vừa nảy sinh nghi ngờ, nghĩ lại lại lạicũng cũng cũngthấy có lý, lần trước ở tiệc sinh sinh sinhnhật Tần Vận cũng toàn là đám con con contrai trai traiđể trần vai.
Tuy nhiên Chu Chu ChuVụ vẫn vẫn vẫncó có cóchút chút chútkhác với đám đám đámđó. đó. đó.
Cô liếc nhìn tài xế taxi phía trước, trước, trước,ghé sát vào tai Ôn Từ, thì thầm: “Trời “Trời “Trờiơi, lúc nãy cậu thấy thấy thấycơ bắp bắp bắpcủa Chu Chu ChuVụ không?”
“Thấy.” “Thấy.” “Thấy.”
“Tớ nói trước nhé, tớ tớ tớkhông thích mấy anh cơ bắp đâu, nhưng cơ bắp kiểu của Chu Vụ Vụ Vụvừa vừa vừaphải lắm, lắm, lắm,cậu hiểu không? Không phô trương trương trươngcũng không gầy gò, nhìn thích thích thíchmắt mắt mắt lắm, còn có cái ngực ấy—” Đậu Dĩ Tình tấm tấm tấmtắc, “Tớ từng lướt thấy trên app, người ta nói nói nóicơ bắp chạm vào rất thích, thích, thích,mềm mềm mềmmại, mại, mại,không biết có thật không nhỉ.” nhỉ.” nhỉ.”
Ôn Từ hồi tưởng một chút: “… “… “…Đúng Đúng Đúngvậy.”
Điện thoại thoại thoạiĐậu Dĩ Tình reo reo reo lên, cô liếc nhìn rồi cười khẩy: “Giờ Tần Tần TầnVận mới trả trả trảlời tin nhắn của tớ, trả lời muộn muộn muộncòn hơn không trả lời, đến đến đếnlượt tớ không thèm để ý cậu ta nữa.”
Đậu Dĩ Tình Tình Tìnhbị phân tâm, cuối cùng không không khôngtiếp tục đề tài vừa rồi nữa. nữa. nữa.
Mới Mới Mớira ra ra khỏi nhà đã hãi hùng khiếp vía thế này, Ôn Từ nhắm mắt, thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ, ở thành phố mới mới mớicô nhất định phải phải phảicảnh cảnh cảnhgiác, giác, giác,cảnh giác và cảnh giác hơn nữa, tuyệt đối đối đốikhông được để lộ chuyện gì trước mặt Dĩ Tình. Tình. Tình.
Chị sợ ảnh mở miệng rủ chị lên giường
Thật sự muốn đọc full luônnn, quá hay