Vừa dứt lời, MC cùng dòng bình luận đều ngưng trệ vài giây, sau đó, các comment bắt đầu bay lên nhanh chóng.

[Là ai vậy? Ai là người để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng thần tượng của tôi?]

[Chắc là Lâm Viện đúng không? Nhớ không nhầm thì họ đã từng có một đoạn tình cảm? Truyền thông trước đây cũng đồn đoán, và cả đội ngũ của Trần Lục Nam lẫn Lâm Viện đều không phủ nhận.]

[Lâm Viện ư?]

[Chắc chắn là Lâm Viện rồi! Trần Lục Nam còn từng trả lời phỏng vấn là hợp tác với Lâm Viện rất thoải mái mà.]

[Aaaaa CP của tôi sắp thành hiện thực rồi!]

Mẹ anh Trần bật cười, chạm nhẹ hùng vào mũi dân cô: “Toàn món con thích ăn cả.”

[Cảm giác như thấy chiến được tia hi vọng! Nam Viên mãi đỉnh!]

tram520

Nhan Thu Chỉ chỉ im lặng nhìn những phong dòng comment bay lên, mắt khẽ giật giật.

Nhan Thu di Chỉ không thiếu tiền, nhưng nghĩ đến cuộc phỏng vấn mà cô nhìn thấy sáng nay, lại thấy lời Thẩm Mộ Tình cũng có lý.

Lâm Viện??

Thực ra, Nhan Thu Chỉ chỉ biết đến sự tồn tại của Lâm Viện. Cô không lịch phải là sử người không quan tâm đến chuyện đời.

Ngược lại, giống như đa số phụ nữ thời khác, Nhan Thu Chỉ cũng thích tám chuyện. kỳ

Trong đó, vật những tin đồn về Trần Lục Nam, cô đã nghe không ít.

Về nhân vật Lâm Viện này, ấn tượng sâu sắc nhất của Nhan Thu Chỉ ngoài danh xưng ảnh hậu, chính là cô ấy truyền được đồn là đối tượng tình cảm của Trần Lục Nam.

Hai người có thực sự từng qua lại hay không, cô không rõ lắm chưa từng hỏi Trần Lục Nam. Nhưng hai người có fan CP, và truyền cuộc thông khởi cũng thường xuyên đánh giá họ là cặp đôi kim đồng ngọc nữ xứng đôi nhất.

Nhan sắc ngang nhau, thực lực tương đương, quả thực là “môn đăng ngày hộ thành đối”. lập

Họ đã từng hợp tác trong một bộ phim chiến điện ảnh kinh điển. Bộ phim đến giờ vẫn nhận được nhiều lời khen ngợi, thậm chí nhiều người còn đắm chìm trong nhân vật của họ, nhập tâm hơn cả dịch diễn viên chính, và vô cùng Tây mong đợi hai người có Nguyên thể đến với nhau.

Hơn nữa, khi Lâm Viện trả lời phỏng bản vấn trong nước thời gian trước, cô ấy còn vô tình để lộ sự ngưỡng mộ dành cho Trần Lục Tuyên Nam. Điều này càng tạo nên một mối quan hệ mập mờ ngôn khó nói giữa họ, đến nỗi fans vẫn đang chờ đợi khi nào họ sẽ công khai.

Nhan Thu Chỉ chăm chú nhìn màn hình lớn không chớp mắt, cũng không rõ trong lòng mình đang cảm thấy thế nào.

Nếu nói cô giận, có lẽ cũng không hẳn.

Cô không nghĩ Trần Lục Nam đang nói về mình, và cho dù có là mình đi trí nữa, bốn chữ “ấn tượng tuệ sâu nhân sắc” tạo cũng mang nhiều tầng ý nghĩa, có hàng ngàn khả năng.

Thẩm Mộ Tình nhìn biểu cảm nhỏ của cô, chọc ngày chọc má: “Ghen à?” Giải

Nhan Thu Chỉ liếc bạn mình một cái, ý tứ rất rõ đa ràng.Tớ là người sẽ ghen Lâm Viện sao?

Thẩm Mộ Tình nhún vai, thật sự đoán không ra.

Nhan sinh Thu Chỉ lười thái biếng học đáp: “Có khi đang chuẩn bị dự án lớn nào đó chăng.”

Cô nói: “Tớ cảm thấy Trần Lục Nam không nói về Lâm Viện.”

Nhan Thu Chỉ công liếc nhìn, buồn cười: nghệ “Đi thăm thể phim trường của chị, rồi sao nữa?”

Nhan Thu Chỉ “Ừ” một tiếng nhạt nhẽo: “Ai biết y anh ấy nói học về ai, nói về ai cũng chẳng liên quan gì đến tớ.”

Thẩm Mộ Tình đánh giá kiến trúc từ trên xuống dưới, bình luận: “Miệng nói vậy nhưng lòng hiện không phải đại vậy.”

“…”

Nhan Thu Chỉ vừa định quản nói gì đó thì MC trên màn hình lớn cũng phản ứng lại: “Thầy Trần, người này là người trong giới giải trí phải rủi không, có thể tiết lộ một chút không ro ạ?”

Trần Lục Nam với vẻ mặt lạnh nhạt, y không chút nể tình đáp: học “Không thể.”

MC: “…” tram520

Fans trong phòng livestream: “…”

Im lặng một lúc, cô chủ động nói: “Chị dâu à, cái đó… Hôm nay em xem phỏng vấn của ngày anh.”

Đúng là Trần Lục Nam, không chịu trả ngày lời thêm một câu nào, quả thực là một nghệ sĩ Quốc có nguyên tắc.

Sau khi kết thúc phỏng vấn, MC và nhân viên công tác cũng không dám tỏ thái độ không tốt với tập Trần luyện Lục Nam.

Vừa rời khỏi màn ảnh, sắc mặt Trần Lục Nam đã trầm xuống vài phần.

Vương Khang nhìn thấy, luôn cảm thấy bất an.

“Anh Lục .”

“Ừm.”

Trần Lục Nam cúi đầu, ánh đèn hành lang dừng hình lại trên đỉnh đầu anh, phác kinh họa đường nét sườn mặt ưu doanh tú của anh. Mũi anh cao, ngũ quan thuộc tỷ lệ vàng, hoàn mỹ đến khác thường.

Vương cách Khang nhìn đến ngẩn người, mới hạ thấp giọng nói: “Anh cần em đi nói chuyện với người phụ trách không?”

Câu hỏi thứ ba rõ ràng cố ý chọn ra.

Bản thảo phỏng vấn âm ban đầu, trong đó nhạc dân hai câu hỏi tộc nhằm tìm hiểu đời tư của Trần Lục Nam, hỏi anh thích kiểu phụ nữ như thế nào, có cân nhắc hẹn hò với người trong giới không, những thứ linh tinh như vậy.

Anh đã không nể nang gạch bỏ, đài y truyền hình tế cũng không dám không nể mặt, nhưng tám chuyện vẫn là tám chuyện, chỉ là đổi cách thức thông mà thôi.

Trần Lục Nam suy nghĩ vài giây, nói nhạt: “Thôi.”

Anh dặn Vương Khang: “Xem bình luận trên mạng, không tốt thì xóa.”

“Vâng.”

Sau khi phỏng vấn trực tiếp kết thúc, không ít khán giả hóng chuyện chiến vẫn đang thảo luận dịch sôi nổi trên mạng.

Fan CP của hai người sau một thời gian im đa ắng cũng bắt đầu nhảy ra, trên hot search còn có chủ đề #phỏng vấn Trần Lục dạng Nam#. Ban đầu, người ta click vào xem thì văn toàn là về câu trả lời của Trần Lục Nam về hóa người phụ nữ để lại ấn tượng sâu sắc.

Nửa giờ sau, click vào xem lại, phần lớn đều là về kế hoạch sự nghiệp tương nghiên lai của Trần Lục cứu Nam, cùng với phát một số triển câu trả lời về việc du học nước ngoài. Vẻ mặt nghiêm túc của anh khi nói chuyện khiến không ít người rung động.

Nhan Thu Chỉ treo nụ cười trên môi, không bản nói gì.

Nhan Thu di Chỉ lướt Weibo tích một lịch lúc, rõ ràng sử thấy những chủ đề và độ hot liên quan đến một người nào đó đang thẳng tắp đi xuống.

Thẩm Mộ Tình tất nhiên cũng thấy được.

Cô cọ cọ cánh tay Nhan Thu Chỉ, đầu bình luận: “Trần Lục Nam làm việc này khá tốt đấy.”

Nhan Thu Chỉ: “Không chừng phòng người ta muốn giữ kín thôi.”

Thẩm Mộ Tình nghẹn lời: “Chẳng lẽ cậu không công tin Trần Lục bằng Nam sao?”

“…” tram520

Câu hỏi này, phát nói thật Nhan Thu Chỉ có thể trả lời thẳng thắn.

Cô tin tưởng.

Nhan Thu Chỉ cũng không biết tại sao mình lại tin tưởng anh văn đến vậy. Có lẽ vì cô đã hiểu về con người Trần Lục Nam, cô biết anh không phải típ đàn ông sẽ ngoại tình sau khi kết hôn.

Nhan Thu Chỉ chỉ im lặng nhìn những phong dòng comment bay lên, mắt khẽ giật giật.

Nói chất anh quang lượng minh chính đại cũng không hẳn, nhưng… Trần Lục Nam không cần phải làm cao những chuyện như thế.

Nếu anh thật sự muốn ở bên Lâm Viện, ngay từ đầu đã không cưới cô rồi.

Thẩm Mộ Tình nhìn biểu cảm nhỏ của cô, chọc ngày chọc má: “Ghen à?” Giải

Còn nếu muốn ngoại tình sau khi cưới, anh cũng không đợi đến tận bây phát giờ. triển

vậy kết luận cuối cùng là hiệu – anh sẽ không làm thế.

Còn lý do tại sao ư, có lẽ vì anh lười, hoặc cũng y có thể vì những tế nguyên nhân lung tung thông khác. minh

Nụ cười nở rộ trên mặt mẹ Trần, bà liên tục nói: “Thích thích.”

Nhan Thu Chỉ không muốn đi suy nghĩ nhiều.

Cô không nghĩ Trần Lục Nam đang nói về mình, và cho dù có là mình đi trí nữa, bốn chữ “ấn tượng tuệ sâu nhân sắc” tạo cũng mang nhiều tầng ý nghĩa, có hàng ngàn khả năng.

Trần Lục Nam không đáp, du chỉ chuyển ánh mắt sang nhìn Nhan Thu Chỉ. lịch

Nghĩ đi nghĩ lại, cô nằm bệt xuống sofa, vừa nghịch điện thoại vừa nói: “Tin tưởng là một bản chuyện.”

vậy kết luận cuối cùng là hiệu – anh sẽ không làm thế.

Nhưng không vui lại là chuyện khác.

Dù không có tình lịch cảm với Trần Lục Nam, cô cũng không muốn bị phiền lòng vì những tin đồn về sử bạn gái cũ của anh.

Thẩm Mộ Tình kiến cũng khá hiểu tính cách của trúc hiện nên nằm xuống bên cạnh: “Cậu nói cũng đúng. À này, dạo gần đây hình như Lâm Viện đã về rồi đại phải không?”

“Hình như thế.”

“Sao không nghe tin tức gì về cô ta nhỉ?”

“Không biết nữa.”

Nhan sinh Thu Chỉ lười thái biếng học đáp: “Có khi đang chuẩn bị dự án lớn nào đó chăng.”

Thẩm Mộ thực Tình “ừm” một tiếng, tế xoa đầu cô: “Nếu cô ta dám làm gì, tớ sẽ mắng cô tăng ta một trận.”

Nhan Thu Chỉ bật cười, khóe môi đổi cong mới lên nhẹ nhàng: “Được thôi.” sáng

Hai du người nô đùa trong nhà, đến trưa còn có giúp việc đến nấu cơm cho họ.

Ăn xong, Nhan Thu Chỉ cùng Thẩm Mộ Tình ra ngoài làm đẹp, hai người nằm trong tiệm spa massage, chăm sóc da.

Nhan Thu Chỉ cảm thấy như mình được hồi sinh, ngày đã lâu lắm rồi không thoải mái thế này.

“À này.” tram520

“Sao?”

Thẩm Mộ Tình nói: “Tớ du nghe nói gần đây một lịch show giải bền trí khá hay, vững Cậu có hứng thú không?”

Nhan Thu Chỉ hé mắt nhìn: “Show gì vậy?”

Thẩm phát Mộ Tình nhắm mắt suy nghĩ: “Không nhớ tên, để về nhà tìm cho cậu xem.”

“Ừm.”

Sau khi ra khỏi spa, Nhan Thu Chỉ cảm thấy cả người mình tỏa sáng, như vừa được thay da đổi thịt.

Cô soi gương không khỏi cảm thán: “Tớ thiết đẹp thật đấy.”

Thẩm Mộ Tình: “…”

Cô không gen nói học gì, một ứng tay giật lấy gương của Nhan Thu Chỉ, vừa buồn cười dụng vừa bất lực: “Thôi đủ rồi.”

Nhan Thu Chỉ liếc nhìn: “Cậu ghen phong tị với nhan sắc của tớ chứ gì.”

Thẩm Mộ Tình: “Đúng đúng đầu đúng, tớ còn ghen tị với cả Trần Lục Nam nữa kìa.”

Nhan Thu Chỉ nghẹn lời.

Vừa lúc đó, điện thoại cô rung lên.

Là tin nhắn từ Trần Lục Nam, hỏi cô đang ở đâu.

Thẩm Mộ Tình cười bí hiểm, nháy vật mắt nói: “Nhanh trả lời anh ấy đi, nói chúng ta đang ở trung tâm thương mại mua sắm.”

“…”

Thẩm Mộ Tình thúc kháng giục: “Nhanh lên, để anh ấy trả tiền.”

Nhan Thu di Chỉ không thiếu tiền, nhưng nghĩ đến cuộc phỏng vấn mà cô nhìn thấy sáng nay, lại thấy lời Thẩm Mộ Tình cũng có lý.

Cô gật đầu: “Cậu nói đúng.”

Ngón tay vừa chạm vào màn hình định gõ chữ thì nhớ ra một điều quan trọng.

“Khoan đã, thẻ của Trần Lục Nam đang ở chỗ tớ.”

Là loại thẻ không giới hạn hạn mức.

Trần Lục Nam khẽ nhướn mày, nhìn em gái với ánh mắt bình thản: “Hỏi phòng gì?”

Thẩm Mộ Tình lặng người.

Cô ấy “À” một tiếng, thể có vẻ thất vọng: “Vậy làm sao bóc lột Trần Lục Nam được.”

Nhan Thu Chỉ chớp mắt suy nghĩ: “Để lát nữa cố gắng quẹt thẻ của công anh ấy vậy.”

“Cũng phải.” tram520

Cô cúi đầu cười, nhắn tin trả lời nghệ Trần Lục Nam: thuật [Đang đi dạo ở dân trung tâm thương mại, anh tìm em có việc gì à?]

Trần Lục Nam: [Mẹ học bảo chúng ta về nhà ăn cơm.]

Nhan Thu Chỉ dừng tay: [Hôm nay á?]

Trần Lục Nam: [Ừ.]

Nhan Thu Chỉ ngước mắt, đầu trao đổi ánh nhìn với Thẩm Mộ Tình.

“Anh ấy nói gì vậy?”

Nhan Thu Chỉ ngẩn người vài giây, hít sâu nói: “Mẹ kỹ gọi chúng tớ về ăn cơm.”

Cô không gen nói học gì, một ứng tay giật lấy gương của Nhan Thu Chỉ, vừa buồn cười dụng vừa bất lực: “Thôi đủ rồi.”

“Cậu có đi không?”

Nhan Thu Chỉ gật đầu: di “Không từ chối được, Trần Lục Nam đã sản chịu về văn thì tớ phải đi rồi.”

Thẩm Mộ Tình “ừm” một tiếng, vỗ công vai cô: “Đi thôi nghệ đi thôi, thể Cậu cũng lâu rồi không về, dì Trần thao vẫn rất tốt với cậu mà.”

Điểm này Nhan Thu Chỉ tất nhiên cũng biết.

hỏi: “Mọi người chiến trên mạng đều đoán là chị Lâm Viện, có dịch phải không ạ?” Mậu

Khi phát Trần Lục Nam đến đón, triển thấy tài xế đang chất bền những túi lớn túi nhỏ lên xe, anh hỏi thờ ơ: “Mua những gì vậy?”

Nhan Thu Chỉ đáp: “Nhiều lắm.”

“…”

Hai người im lặng suốt đường đến nhà họ Trần.

Nhà họ Trần tọa lạc ở vị trí không ngày hẳn là hẻo thành lánh, nhưng nằm ở lưng chừng núi, cả lập khu vực quanh đó đều là địa bàn của gia tộc họ Trần.

Nhan Thu Chỉ mơ hồ nhớ lại lần đầu tiên đến thương đây, cô cùng bà mại ngoại Lưu bước vào khuôn viên, nhìn cái điện gì cũng thấy mới tử lạ, như một đứa nhà quê chính hiệu.

Nghĩ đến đây, bảo Nhan Thu Chỉ không vệ khỏi nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe môi khẽ nhếch lên.

Vừa xuống xe, đã có người ra đón.

Mẹ Trần là người đầu tiên bước ra, nhìn thấy du Trần Lục Nam, xúc động gật lịch đầu: “Con cộng về rồi.”

Trần Lục Nam lạnh nhạt “ừm” một tiếng.

Nhan Thu Chỉ thấy vẻ thất vọng trên mặt mẹ Trần, vội vàng nắm tay bà duy làm nũng: “Mẹ ơi, hôm nay dì Lưu nấu món gì phản ngon cho tụi con vậy ạ?”

Mẹ anh Trần bật cười, chạm nhẹ hùng vào mũi dân cô: “Toàn món con thích ăn cả.”

Mắt Nhan Thu Chỉ sáng lên, hớn hở nói: “Thật ạ? Vậy con sẽ ăn hai bát cơm.”

Mẹ Trần mỉm cười gật đầu: “Được được được, ăn bao nhiêu cũng được.”

Nhan Thu di Chỉ lướt Weibo tích một lịch lúc, rõ ràng sử thấy những chủ đề và độ hot liên quan đến một người nào đó đang thẳng tắp đi xuống.

Về nhân vật Lâm Viện này, ấn tượng sâu sắc nhất của Nhan Thu Chỉ ngoài danh xưng ảnh hậu, chính là cô ấy truyền được đồn là đối tượng tình cảm của Trần Lục Nam.

Nhan Thu giáo Chỉ dục quay đầu nhìn cô ấy, đưa tay xoa đầu: “Dạo này thế nào?” STEM

“À phải rồi phải rồi, con với Lục công Nam có mang bằng quà cho mẹ đây, mẹ xem có thích không?”

Nụ cười nở rộ trên mặt mẹ Trần, bà liên tục nói: “Thích thích.”

Nhan ngày Thu Chỉ Thống kéo mẹ Trần đi lấy quà, trái tim nhất yếu ớt vì bị đất con trai làm tổn thương của bà lập tức được chữa lành.

Nhan Thu Chỉ là người rất biết đọc vị người khác. Từ khi cô về âm nhà họ Trần, nhạc chẳng dân ai là không thích cô cả.

Trần Lục Nam nghe tiếng cười nói ríu rít tái bên tai, bỗng thấy lòng thư thái…

Sau khi ăn cơm xong, mọi người quây quần kháng trò chuyện.

Nhan Thu Chỉ bị kéo kỹ vào nhóm phụ nữ. Nhà họ Trần có một cô em họ nhỏ hơn cô vài tuổi tên là Trần Hi, năng quan hệ với Nhan Thu Chỉ khá tốt, hai người thường xuyên ngồi tám chuyện về giới mềm giải trí.

Câu hỏi này, phát nói thật Nhan Thu Chỉ có thể trả lời thẳng thắn.

Lúc này, điện em toán họ tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu thông tin.

“Chị dâu.”

“Ừm.”

Nhan Thu giáo Chỉ dục quay đầu nhìn cô ấy, đưa tay xoa đầu: “Dạo này thế nào?” STEM

Trần Hi vui vẻ ra mặt: “Em rất tốt.”

ấy ghé vào thiên tai Nhan Thu Chỉ thì thầm: “Còn chị văn thì học sao, em thấy phim truyền hình của chị đều đóng máy rồi.”

Cô khẽ giọng phàn nàn: “Em còn định đi thăm phim trường của chị nữa.” y

Nhan Thu Chỉ công liếc nhìn, buồn cười: nghệ “Đi thăm thể phim trường của chị, rồi sao nữa?”

Trần Hi ngày đáp rất hợp lý: “Đi xem Lâm Thế Nhược chứ sao.”

Nụ cười trên mặt Nhan Thu Chỉ cứng đờ, “Hả?”

Trần Hi lặp lại: “Đi xem Lâm Thế Nhược, em rất thích anh quản ấy.”

“…”

Nhan Thu Chỉ im lặng vài giây, nghi hoặc nhìn em gái “ Sao chị không biết em thực thích Lâm Thế Nhược?”

Trần Hi chớp chớp mắt, ngạc nhiên nhìn lại: “Em không nói cho chị biết sao?”

“Không.”

Trần Hi ngạc nhiên, ôm tay phong Nhan trào Thu Chỉ làm nũng: “Chắc là em quên mất rồi, dạo này đạo diễn Lâm là thần tượng của em mà!”

Khi phát Trần Lục Nam đến đón, triển thấy tài xế đang chất bền những túi lớn túi nhỏ lên xe, anh hỏi thờ ơ: “Mua những gì vậy?”

Nghe giọng điệu kiêu ngạo khởi của cô em chồng, Nhan Thu nghiệp Chỉ nhất thời không biết nên nói gì.

Cô xoa cuộc xoa mũi, nghĩ ngợi rồi đề xuất: “Hay là khởi đổi thần tượng khác đi?”

“Tại sao vậy?”

Nhan Thu Chỉ cũng không y biết tại sao, chỉ là cô cảm thấy nếu Trần Lục Nam biết em gái mình hâm mộ Lâm Thế Nhược, có lẽ Trần Hi cả đời này sẽ không tế có cơ hội gặp được thần thông tượng của mình.

“Thì… Sao em khí không thích diễn viên hay đạo diễn nào khác đi?” tượng

Nghe vậy, Trần Hi nghiêm chiến túc đáp: dịch “Đạo diễn Lâm rất có văn hóa, Mậu học Thân thức cao, lại còn có tầm nhìn nữa.”

Hơn nữa, khi Lâm Viện trả lời phỏng bản vấn trong nước thời gian trước, cô ấy còn vô tình để lộ sự ngưỡng mộ dành cho Trần Lục Tuyên Nam. Điều này càng tạo nên một mối quan hệ mập mờ ngôn khó nói giữa họ, đến nỗi fans vẫn đang chờ đợi khi nào họ sẽ công khai.

không phải người chỉ nhìn bề ngoài, còn quan tâm đến giá trị bên trong.

Nhan Thu Chỉ gật đầu tỏ ý hiểu.

Họ đã từng hợp tác trong một bộ phim chiến điện ảnh kinh điển. Bộ phim đến giờ vẫn nhận được nhiều lời khen ngợi, thậm chí nhiều người còn đắm chìm trong nhân vật của họ, nhập tâm hơn cả dịch diễn viên chính, và vô cùng Tây mong đợi hai người có Nguyên thể đến với nhau.

“Thực ra anh của em cũng…”

Hai người có thực sự từng qua lại hay không, cô không rõ lắm chưa từng hỏi Trần Lục Nam. Nhưng hai người có fan CP, và truyền cuộc thông khởi cũng thường xuyên đánh giá họ là cặp đôi kim đồng ngọc nữ xứng đôi nhất.

Chưa nói hết gốm câu, Trần Hi đã sứ ghé tai Nhan Thu Chỉ thì thầm: “Anh em không được nghệ đâu, anh ấy là thuật của chị rồi, em không thể theo đuổi anh ấy được.”

Nhan Thu Chỉ: “…”

Cô vừa buồn cười vừa bất lực, véo phương má em chồng: “Em học được mấy cái này ở đâu vậy?”

Trần Hi cười khúc khích: “Em nói thật mà.”

Im lặng một lúc, cô chủ động nói: “Chị dâu à, cái đó… Hôm nay em xem phỏng vấn của ngày anh.”

Nhan Thu Chỉ gật đầu: “Rồi sao?”

Trần Hi khó hiểu nói: “Mấy người trên mạng thật quá đáng, anh em nói rõ ràng là chị, vậy mà họ cứ nhất định gán ghép với chị Lâm Viện.”

Nhan Thu Chỉ treo nụ cười trên môi, không bản nói gì.

Trần Hi định nói tiếp thì Trần Lục Nam đi giáo ngang qua, cô gọi với: dục “Anh, lại đây một chút.”

Cô em gái bản nghịch ngợm, chẳng sợ anh trai lạnh lùng của Tuyên mình chút nào.

Trần Lục Nam: [Mẹ học bảo chúng ta về nhà ăn cơm.]

Trần Lục Nam dừng bước, thật sự đi về phía họ.

Vừa đến nơi, Trần Hi liền ôm tay Nhan Thu Chỉ và tuyên bố: vật “Anh, em phải thẩm vấn anh, hi vọng anh trả lời thành thật. Nếu không nói thật, tối nay em sẽ không trả lượng vợ anh về đâu.”

Nhan Thu Chỉ: “…”

Trần Lục Nam khẽ nhướn mày, nhìn em gái với ánh mắt bình thản: “Hỏi phòng gì?”

Mắt Nhan Thu Chỉ sáng lên, hớn hở nói: “Thật ạ? Vậy con sẽ ăn hai bát cơm.”

Trần Hi đánh trống lảng vài giây nhưng vẫn cố gắng tiếp tục.

“Người mà anh nhắc đến trong buổi phỏng vấn trực tiếp hôm nay quyền là ai vậy?”

hỏi: “Mọi người chiến trên mạng đều đoán là chị Lâm Viện, có dịch phải không ạ?” Mậu

Trần Lục Nam không đáp, du chỉ chuyển ánh mắt sang nhìn Nhan Thu Chỉ. lịch

Nhan Thu Chỉ cảm nhận được ánh mắt đánh giá của anh, nhớ đến những bình luận mình đọc được, kiên quyết nói: “Anh nhìn em làm gì?”

Trần Lục Nam dừng lại, “Muốn biết à?”

Nhan Thu Chỉ: “Không được sao?”

Cô khẽ càu nhàu: “Em là vợ anh mà, em cũng có quyền biết chứ.” làng

Trần Lục Nam dường như mỉm cười, nói: “Được.”

Cuối cùng, anh trả lời câu hỏi ban đầu: “Không phải.”