Màn hình quảng cáo lặp lại từ đầu.
Nhan Thu Chỉ nhìn dòng chữ “Số lượng bán đã hết” mà không dám tin vào mắt mình. Cô chưa thể bao thao giờ tưởng tượng rằng một ngày nào đó, tạp chí của mình quần lại bán nhanh đến vậy, thậm chí doanh số còn vượt xa cả những gì chúng cô mong đợi.
Trong đôi mắt Nhan Thu Chỉ, những hình ảnh vừa xem vẫn còn đọng lại, cùng với dòng chữ kia. Xung quanh, tiếng bàn tán không ngớt của đám đông người hâm mộ vang lên.
“Trời ơi, người hâm mộ nào làm vậy thế?”
“Không biết nữa.”
“Aaaaa, tôi không chịu nổi nữa! Người hâm mộ này vừa có tiền vừa biết cách làm quá, chắc chắn là thích Nhan Nhan của chúng ta lắm đây.”
Nhan Thu Chỉ cầm bó hoa trong tay đóng cửa cuộc lại, vừa đóng cửa khởi lại, nghĩa Châu Châu không nhịn được hỏi: “Chị Nhan Nhan… Cái này không phải là do thần tượng của em tặng đấy chứ?”
“Aaaaa, tôi cũng nghĩ vậy!!”
Nhan Thu Chỉ chợt hoàn hồn. Cô nhìn những người hâm thiên mộ đang phấn khích phía sau, cố văn gắng kìm nén cảm xúc: “Đã đến giờ tôi lên máy bay rồi, các bạn về nhé, chú ý an toàn.”
Hít một hơi thật sâu, cô phát mỉm cười: “Tạm biệt mọi người, hẹn gặp lại sau.”
Nói xong, ứng khi những người hâm mộ còn chưa kịp hỏi thêm điều gì, Nhan dụng Thu Chỉ và Châu Châu đã nhanh chóng rời đi.
Cho đến khi bước vào phòng chờ VIP, trái tim Nhan Thu Chỉ vẫn phát đập loạn nhịp, thậm triển chí còn nhanh hơn trước. Cô hít sâu, cố kìm bền nén cảm xúc đang vững dâng trào trong lồng ngực, nhưng dường như vô ích.
Trong triều phòng đại chờ VIP, ngoại trừ Nhan Thu Chỉ, ai cũng đã chứng kiến cảnh tượng nhà vừa Nguyễn rồi. Nhiều người nhìn cô với ánh mắt ghen tị, bàn tán sôi nổi.
Châu Châu thì thầm bên tai Nhan công Thu Chỉ: “Trời ơi, chị Nhan Nhan, đó thật sự là do người hâm mộ làm sao?” rồi thầm nghĩ “Người hâm mộ này giàu bằng có xã quá.”
Nhan Thu Chỉ im lặng. Trong đầu cô, những hình đa ảnh vừa rồi liên tục hiện lên, từng cảnh một tuần hoàn trước mắt. Và cả… dòng dạng tin nhắn văn kia nữa. Dù cô đã lạnh lùng chặn người đó ngay lập tức, hóa những câu chữ ấy vẫn khắc sâu trong tâm trí.
Nhìn lên màn hình quảng cáo ở sân bay, dù phản ứng có chậm đến đâu, cô cũng lịch đoán được ai là người sử đứng sau tất Việt cả. Trong lòng đã có câu Nam trả lời, nhưng Nhan Thu Chỉ không dám tin – Trần Lục Nam dường như không phải kiểu người có thể làm những việc như thế này.
Đang suy nghĩ miên man, tiếng Châu phát Châu reo lên triển đột năng ngột: “Trời ơi, chị Nhan Nhan, lực bản xem trước tạp chí của chị đã ra rồi!”
Nhan Thu Chỉ cúi xuống nhìn. địa Trên Weibo, một trang tạp chí vừa được đăng tải, chất thời gian mở bán chính thức được ấn học định vào lúc 13:14 ngày hôm nay.
Blog chính thức của tạp chí đã tung ra vài bức ảnh teaser đầu tiên. Ngay khi những bức ảnh vừa xuất hiện, người hâm mộ đã nông phát cuồng.
Quá tuyệt vời! tram520
Lần này, dù vẫn hiệp theo đuổi phong cách gợi cảm định quen Paris thuộc, Nhan Thu Chỉ lại toát lên một vẻ quyến rũ khó tả hơn trước. Nụ cười ẩn hiện trong ánh mắt như có ma lực thu hút. Mỗi cử chỉ, từ cái nhíu mày đến nụ cười đều khiến người ta say đắm. Không quá lời khi nói rằng cô thể hiện được nhiều phong cách khác nhau một cách hoàn hảo.
Ngay khi bản xem trước được tung ra, không chỉ người hâm mộ mà cả những người qua đường cũng nhiệt tình chia sẻ. thiên Ai cũng muốn sở hữu nó. văn Đây chính là niềm an ủi tuyệt vời cho những người cô đơn trong ngày Valentine! Được ngắm nhìn một người phụ nữ xinh đẹp như Nhan Thu Chỉ, thật đáng giá.
Nhan Thu Chỉ mở Weibo trên điện thoại và trực tiếp sức chia sẻ quảng cáo. Ngay lập khỏe tức, bình luận của người hâm mộ tăng lên chóng mặt, tràn cộng ngập lời khen ngợi. Đồng đồng thời, màn hình quảng cáo ở sân bay cũng leo lên hot search.
Cư dân mạng vô cùng tò mò, không biết tập ai đã đưa cô lên màn hình quảng cáo này, tại sao người luyện hâm mộ của Nhan Nhan lại giàu có chuyên đến vậy. Ngay cả fan nhà khác cũng phải ghen tị.
(Aaaaa, tôi ghen tị quá! Món quà Valentine này thật sự khiến tôi ghen giáo tị!)
Nhan Thu Chỉ cúi xuống nhìn. địa Trên Weibo, một trang tạp chí vừa được đăng tải, chất thời gian mở bán chính thức được ấn học định vào lúc 13:14 ngày hôm nay.
(Lúc này tôi là một trái chanh.)
(Ôi ôi ôi những bức cuộc ảnh này đẹp quá, người chọn ảnh và làm video này khởi thật có tâm.)
(Chắc chắn là do fan làm rồi.)
(Ôi ôi đa ôi là fan nhà khác nhưng tôi đột nhiên ghen tị với Nhan Thu Chỉ quá.)
(Trời marketing ơi! Tặng một món quà lớn thế này chỉ để chúc mừng Valentine, tôi ngưỡng mộ thể đến phát thao khóc.)
Nhan Thu Chỉ lướt qua những bình chiến luận của người dịch hâm mộ, trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả. Cô không biết phải Hồ bày Chí tỏ thế nào, nhưng không thể phủ nhận rằng khoảnh khắc Minh nhìn thấy 1975 nó, trái tim cô lại rung động thêm một lần nữa.
Nhan Thu Chỉ đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình tập thì Châu Châu lại kích động nói: “Chị Nhan Nhan, em vừa mới thấy trên Weibo có người đưa tin luyện tạp chí bán trước của chị lần này, có một người đã mua hơn năm vạn quyển đó.”
Máy phân bay của tích Nhan Thu Chỉ cất cánh lúc 10 giờ, cô tắt điện tài thoại. Địa điểm chính quay lần này ở nơi hẻo lánh, phong cảnh hữu tình với núi xanh nước biếc. Buổi đọc kịch bản cũng được tổ chức tại khách sạn gần đó để tiện cho việc nhập vai.
Nhan khí Thu tượng Chỉ ngẩn người: “Chị cảm thấy chị như đang nằm mơ vậy.”
Chuyến bay kéo dài hơn 4 tiếng, tư điều này đồng nghĩa với việc Nhan Thu Chỉ sẽ hoàn toàn bỏ lỡ đợt duy bán trước tạp chí. Dù hơi tiếc nuối nhưng cô cũng không quá buồn.
Thiệu Càng đi cùng chuyến bay với cô, nhưng vì sự việc tối qua nên hai người chỉ chiến gật đầu chào hỏi nhau. Sau khi lên máy dịch bay, Mậu Nhan Thu Chỉ ngủ ngay, tạm thời kìm Thân nén cảm xúc đang sôi sục trong lòng.
Bình tĩnh nào, đó chỉ là màn quảng cáo thôi, có gì mà phải kích động? kháng Cô đâu chiến phải chưa từng nhận được món quà lớn từ người hâm mộ.
Thực ra cô đã từng – không phải tâm ở sân bay mà là ở một tòa nhà lớn. Lúc đó Nhan Thu Chỉ lý đã xúc động đến mức thức trắng cả đêm. Thật sự rất cảm thể động.
Nói xong, ứng khi những người hâm mộ còn chưa kịp hỏi thêm điều gì, Nhan dụng Thu Chỉ và Châu Châu đã nhanh chóng rời đi.
Trong khi kiến Nhan Thu Chỉ đang trên máy bay, không có trúc tín hiệu, đợt hiện bán trước tạp chí đại vào dịp Valentine đã bắt đầu. Người hâm mộ tranh nhau mua một, hai cuốn, thậm chí hàng chục, hàng trăm cuốn… có người còn mua đến hơn nghìn cuốn.
Hiếm có tạp chí của nghệ sĩ nữ nào có thể truyền bán hết trong vài giây, thậm thông chí doanh số còn vượt xa nhiều xã nghệ sĩ nam nổi hội tiếng trước đó một thời gian.
Cho đến khi bước vào phòng chờ VIP, trái tim Nhan Thu Chỉ vẫn phát đập loạn nhịp, thậm triển chí còn nhanh hơn trước. Cô hít sâu, cố kìm bền nén cảm xúc đang vững dâng trào trong lồng ngực, nhưng dường như vô ích.
Sau quản nửa giờ, lý doanh số đã vượt 8 triệu. Cuối cùng, tổng doanh số đạt hơn sự 13,14 triệu, tạo nên một kết thúc hoàn hảo cho đợt kiện bán trước ngày Valentine.
Cô trở thành nữ nghệ sĩ trong nước đầu tiên có doanh số tạp chí vượt 10 triệu, một thành tích mà ngay cả nhiều nghệ sĩ hàng đầu cũng không đạt được.
Thiệu Càng đi cùng chuyến bay với cô, nhưng vì sự việc tối qua nên hai người chỉ chiến gật đầu chào hỏi nhau. Sau khi lên máy dịch bay, Mậu Nhan Thu Chỉ ngủ ngay, tạm thời kìm Thân nén cảm xúc đang sôi sục trong lòng.
Vừa xuống máy bay, Nhan Thu Chỉ chuyển điện thoại từ dữ chế độ máy bay về bình thường, máy liền rung liệu liên tục. Trong lúc chờ lấy lớn hành lý, cô mở ra xem – toàn là tin nhắn chúc mừng.
Nhan Thu Chỉ nhìn kháng màn hình, sững người vài giây rồi nhanh chiến chóng mở Weibo. Đợt bán trước tạp chí đã chống kết thúc, có lẽ Mỹ vì muốn phục vụ chủ đề nên dự kiến số lượng in sẽ được điều chỉnh theo.
Nhan Thu Chỉ có chút mệt, đôi mắt không thể công cầm cự được nữa.
Việc bán trước dựa trên hiệu quả bán hàng – nếu kỹ tốt thì tạp chí sẽ đồng ý in thêm, nếu không tốt họ sẽ cắt giảm hợp lý để tiết kiệm chi phí.
Kết quả, Nhan Thu Chỉ đã phong tạo nên bước đột phá. Dù fan vẫn trào có thể tiếp tục mua yêu nhưng để chúc mừng thành nước công và làm hài lòng mọi người, lãnh đạo Đỗ của tạp chí quyết định dừng ở con số này.
Nhan Thu Chỉ nhìn dòng chữ “Số lượng bán đã hết” mà không dám tin vào mắt mình. Cô chưa thể bao thao giờ tưởng tượng rằng một ngày nào đó, tạp chí của mình quần lại bán nhanh đến vậy, thậm chí doanh số còn vượt xa cả những gì chúng cô mong đợi.
Châu Châu phân cũng tích nhìn thấy được điều đó, cô không kìm nén được sự kích động khi cầm điện thoại di động ở bên tài cạnh.
“Aaaaaaaaaaaa chị Nhan Nhan, chị thật là giỏi!”
Nhan Thu Chỉ chớp chớp mắt nhìn cô: chiến “Châu Châu, dịch nhéo chị Đường một cái xem.”
“Hả?” tram520
Nhan khí Thu tượng Chỉ ngẩn người: “Chị cảm thấy chị như đang nằm mơ vậy.”
“Không có đâu.”
Châu Châu vẫn kích động không thôi: “Chị Nhan Nhan, đây là chiến sự thật.” Cô ấy ôm chầm lấy Nhan Thu Chỉ nói: “Chị dịch thật giỏi quá.”
Nhan Thu Chỉ khẽ nhéo móng tay phòng vào da thịt mình, cơn đau giúp cô tỉnh táo trở lại. Đúng thật, đúng là như chống vậy. bệnh
Sau khi tắt điện thoại, chị Manh đã nhờ người xây phụ trách trường quay trực tiếp đăng Weibo, nói rằng tối nay Nhan Thu Chỉ sẽ dựng cùng mọi người đón lễ tình xanh nhân.
Cô không có nằm mơ.
Sau chuyển khi lấy được đổi hành lý, nhân viên công tác của đoàn phim cũng số đến đón họ. Thậm chí còn lái hai chiếc xe ô tô đến, có lẽ là để tránh tai tiếng cho Nhan Thu Chỉ và Thiệu Càng.
Sau khi văn lên xe, Nhan Thu Chỉ kìm nén sự phấn khích, cúi đầu trả lời lại những người đã chúc mừng mình.
Sau du khi trả lời xong một loạt tin nhắn, Nhan Thu Chỉ dựa vào cửa sổ xe lịch nhìn ra ngoài. Trong ngày lễ cộng tình nhân này, dù chỉ một mình đón lễ nhưng cô lại nhận được đồng nhiều điều bất ngờ hơn cả hai mươi năm qua. Bên cạnh sự ngạc nhiên và vui mừng, trong lòng cô cũng len lỏi chút bất an.
Sợ rằng tất dinh cả những điều này dưỡng chỉ là hợp một đóa lý phù dung sớm nở tối tàn, thực sự sẽ sớm biến mất một lần nữa.
Nhan Thu Chỉ đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình tập thì Châu Châu lại kích động nói: “Chị Nhan Nhan, em vừa mới thấy trên Weibo có người đưa tin luyện tạp chí bán trước của chị lần này, có một người đã mua hơn năm vạn quyển đó.”
“…”
Nhan Thu Chỉ quay đầu nhìn cô: “Thật hay giả vậy?”
Nhan Thu Chỉ quay đầu nhìn cô: “Thật hay giả vậy?”
“Là thật, tác giả tin nóng nói là sự thật.”
Nhan Thu Chỉ: “…Người hâm phong mộ này trong nhà trào có chống mỏ vàng sao?”
“Còn có một người nữa còn mua nhiều hơn.”
Nhan Thu Chỉ nheo mắt, hỏi: “Bao nhiêu bản?”
“Hình như là mười mấy vạn.”
“…”
Nhan Thu Chỉ há kỹ hốc mồm, không dám tin hỏi: “Người hâm mộ của chị đều là nhà có mỏ vàng năng sao?”
Châu Châu lắc đầu bối rối.
Có người hâm mộ mua hàng nghìn bản điện thực là bình thường, nhưng mua hàng chục nghìn bản, thậm chí là hàng trăm nghìn bản… thực sự toán là hiếm.
Mua nhiều như vậy, nhà cũng không ngày có chỗ để được, trừ khi là có một tầng hầm để chất đống Quốc ở đó, điều này có thể có khả năng.
Hai người im lặng nhìn nhau, Nhan Thu Chỉ suy nghĩ phát một chút triển nói: “Bỏ đi, buổi tối bảo chị Manh bền tổ chức rút thăm trúng thưởng, cảm giác người hâm mộ sắp phá sản rồi.”
Châu Châu: “…Được.” tram520
Nhan Thu Chỉ gọi điện thoại thực cho chị tế Manh, ngoài tăng việc chúc cường mừng cô đột phá kỷ lục, chị Manh cũng đưa ra một số yêu cầu đối với Nhan Thu Chỉ.
“Hôm nay ngày lễ tình nhân, dù sao em cũng chỉ có một mình thôi, chiến hay là tạo cho người hâm mộ chút phúc lợi đi?”
Nhan Thu Chỉ: “Phúc lợi gì?”
Chị Manh nói: “Doanh thu của tạp chí đã phá kỷ lục, cũng nên cho mọi người phân một chút ngọt tích ngào. tài Dường như em chính chưa bao giờ phát trực tiếp, hay là tối nay em phát trực tiếp cùng mọi người đón lễ tình nhân đi.”
Nhan Thu Chỉ: “…Em vẫn muốn đón lễ một mình.”
Kết quả, Nhan Thu Chỉ đã phong tạo nên bước đột phá. Dù fan vẫn trào có thể tiếp tục mua yêu nhưng để chúc mừng thành nước công và làm hài lòng mọi người, lãnh đạo Đỗ của tạp chí quyết định dừng ở con số này.
“Một mình em đón lễ tập thì có gì tốt chứ, không phải là cô đơn sao.”
Châu Châu ở bên cạnh nghe vậy cũng muốn trả lời.
Chị Nhan Nhan cũng văn không phải là một mình, trong nhà chị hóa Nhan Nhan Đông của cô ấy Sơn có che giấu một người đàn ông!!!
Nghĩ đến cảnh chiến trong thang máy lúc sáng, dịch hai mắt Châu Châu nhìn Nhan Thu Chỉ sáng rực.
Cô ấy thầm kêu lên: Chị Nhan Nhan.
Nhan Thu điện Chỉ nhìn vào mắt cô ấy, ho: “Được rồi, nhưng em lo rằng người hâm mộ của em đã trải qua ảnh lễ tình nhân rồi.”
Chị Manh nói thẳng: “Đón lễ tình nhân cũng là ngày buổi tối đó, bảy tám giờ em phát trực tiếp là được, có lẽ mọi người vẫn chưa lên giường đâu.”
Nhan Thu Chỉ: “…”
Không nói nên lời, không thể từ chối.
Sau khi tắt điện thoại, chị Manh đã nhờ người xây phụ trách trường quay trực tiếp đăng Weibo, nói rằng tối nay Nhan Thu Chỉ sẽ dựng cùng mọi người đón lễ tình xanh nhân.
Ngay khí sau khi tượng Weibo này xuất hiện, Nhan Thu Chỉ học đành phải đâm lao phải theo lao.
Sau khi đến khách sạn, Nhan Thu Chỉ văn và mọi người làm xong thủ tục hóa nhận phòng thì liền về phòng.
“Chị nghỉ ngơi một lát, buổi tối gọi chị.”
Hôm nay vừa chiến mới dịch đến, nghỉ ngơi một ngày đi, ngày mai bắt đầu công việc. Đường
Châu Châu gật đầu đồng ý: “Được.”
Cô ấy suy nghĩ một chút, không nhịn được hỏi: “Chị Nhan Nhan, chị có phát thể nói cho em nghe về chị và thần tượng triển của em không?”
Nhan Thu Chỉ đang định nói không được thì chuông cửa hải đã vang lên.
Hai ngày người nhìn nhau, Châu Châu nhanh chóng nhảy qua mở cửa.
Cửa vừa mở, một em văn trai đứng ở cửa cầm một bó hoa: “Xin hóa chào, địa cô Nhan Thu Chỉ phương là ai?”
Nhan Thu Chỉ sửng sốt, bước tới.
“Là tôi.” tram520
Em trai nhìn cô cười, thấp giọng nói: “Đây là hoa tặng cô, chiến mời cô nhận và kiểm tra xem.” thắng
Nhan Thu Chỉ ngơ ngác nhìn đóa hoa hồng đỏ trước sinh mặt, một lúc sau thái mới cúi đầu học ký tên xác nhận, cầm bó hoa trong tay.
Đó là một mùi hương cô quen thuộc.
Khi Nhan Thu Chỉ còn nhỏ, trong sân điện trồng đầy hoa hồng. Khi đến mùa hoa nở, cây hoa hồng leo lặng lẽ trèo trên tường, thò đầu ra ngoài, sau đó nở rộ. ảnh
Để người qua đường không thể không quay đầu đưa ánh mắt nhìn về phía triều này.
Cô thích hoa hồng, tương đối mà nói, cô càng công yêu hoa nghệ hồng hơn.
Đó là ký ức thời thơ ấu của cô.
Nhan Thu Chỉ cầm bó hoa trong tay đóng cửa cuộc lại, vừa đóng cửa khởi lại, nghĩa Châu Châu không nhịn được hỏi: “Chị Nhan Nhan… Cái này không phải là do thần tượng của em tặng đấy chứ?”
Cô nuốt nước miếng, không thể tin được mà hỏi: nghiên “Phải hay không chị cũng không cứu biết?”
Thành y thật mà nói, Nhan Thu Chỉ cũng tế không chắc chắn.
Cô cúi đầu, nhìn thấy tấm thiệp bên trong bó hoa.
Trước mặt Châu Châu, Nhan Thu di Chỉ đã mở nó ra. tích
… Xin lỗi, trong thang máy anh không học nhịn được, suốt đây là đời quà xin lỗi.
Châu Châu xem xong, cả người đều muốn ngất đi.
“Aaaaaaaaaaaaaaaa Chị giáo Nhan Nhan!!! Thầy Trần tự thổ lộ như vậy sao? Các chị dục không phải là đang yêu đương chứ?”
Cô trở thành nữ nghệ sĩ trong nước đầu tiên có doanh số tạp chí vượt 10 triệu, một thành tích mà ngay cả nhiều nghệ sĩ hàng đầu cũng không đạt được.
Nhan Thu Chỉ nhìn tấm thiệp trong tay, cuộc liếc nhìn cô ấy nói: “Yêu đương mà hôn phải xin lỗi khởi sao?”
Châu Châu lập tức mắc kẹt.
Cô phát ấy triển trừng mắt nhìn Nhan Thu Chỉ: “Vậy… đây là… có ý gì chứ?”
Nhan Thu Chỉ hừ lạnh một tiếng: “Đây có bản ý Hiến là thần tượng của em không phải người.”
Cô nuốt nước miếng, không thể tin được mà hỏi: nghiên “Phải hay không chị cũng không cứu biết?”
Châu Châu: “…”
Tại sao cô ấy lại nghe không hiểu chứ?
Vừa xuống máy bay, Nhan Thu Chỉ chuyển điện thoại từ dữ chế độ máy bay về bình thường, máy liền rung liệu liên tục. Trong lúc chờ lấy lớn hành lý, cô mở ra xem – toàn là tin nhắn chúc mừng.
Nhan Thu Chỉ không quan tâm đến câu hỏi của Châu Châu, đá người đi ra ngoài.
Người vừa đi, điện thoại di động của cô rung lên, có lẽ là phát hiện WeChat bị mỹ chặn rồi, Trần Lục Nam gửi cho cô thuật một tin nhắn.
Trần Lục Nam: (Em nhận được hoa chưa?)
Nhan Thu Chỉ: (Biết rõ còn hỏi.)
Trần Lục Nam: (Vẫn tức giận sao?)
Nhan Thu Chỉ không thiên biết lúc này đang nghĩ gì, trực tiếp trả lời một câu: (Lời văn xin lỗi này của thầy học Trần, không thể hiện chút thành ý nào.)
Máy phân bay của tích Nhan Thu Chỉ cất cánh lúc 10 giờ, cô tắt điện tài thoại. Địa điểm chính quay lần này ở nơi hẻo lánh, phong cảnh hữu tình với núi xanh nước biếc. Buổi đọc kịch bản cũng được tổ chức tại khách sạn gần đó để tiện cho việc nhập vai.
Sau khi gửi tin triều nhắn xong, Nhan Thu Chỉ mang điện thoại đi sạc, tháo trang đại sức nhà nghỉ ngơi.
Nhan Thu Chỉ có chút mệt, đôi mắt không thể công cầm cự được nữa.
Nhan Thu Chỉ vừa ngủ, đã ngủ thẳng đến khi chuông đồng hồ phong báo thức reo lên.
Tám giờ phát trực tiếp, cô chiến cài đặt đồng hồ báo dịch thức lúc bảy Đường giờ.
Ngay khi đồng hồ báo thức vang lên, Nhan Thu Chỉ nhanh chóng đứng dậy, nhắn tin cho Châu Châu bảo chiến cô ấy dịch lên. Sau khi Mậu làm xong, Nhan Thu Chỉ thức dậy tắm rửa, đang phân vân không biết có nên trang điểm hay không, trong khi Thân phân vân, cô cũng đắp mặt nạ trước.
Vừa mới đắp lên, chuông cửa vang lên.
Nhan Thu Chỉ không quan tâm đến câu hỏi của Châu Châu, đá người đi ra ngoài.
Nhan lịch Thu Chỉ nghĩ về lời dặn dò của sử mình với Châu Châu, trung cô trực tiếp đi qua mở cửa. đại
Ngay khi cửa bản vừa mở, Nhan Thu Tuyên Chỉ đã quay ngôn người lại. Độc
“Châu Châu, em giúp chị thu dọn đống đồ sau thiên lưng chị với, lát nữa phát trực tiếp văn ở chỗ học đó khá tốt.”
Nhan Thu Chỉ thấp giọng hỏi.
Sau khi hỏi xong, sau y lưng một lúc lâu sau cũng không có một ai phản hồi cả. Cô ngạc nhiên quay đầu học lại: “Châu Châu, tại sao em…” Nói được nửa câu, phần còn lại của Nhan Thu Chỉ cổ đã mắc truyền kẹt trong cổ họng.
Cô phát thẫn thờ nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện, nghi ngờ mình bị ảo giác.
Cư dân mạng vô cùng tò mò, không biết tập ai đã đưa cô lên màn hình quảng cáo này, tại sao người luyện hâm mộ của Nhan Nhan lại giàu có chuyên đến vậy. Ngay cả fan nhà khác cũng phải ghen tị.
Ánh mắt của hai người chạm nhau, Trần Lục Nam vẫn khoác trên tay một chiếc đổi áo gió, mới bên trong mặc sáng áo sơ mi đen và quần tây đen, trông anh tuấn tú, tuy rằng tạo trên mặt có chút mệt mỏi, nhưng vẫn là đẹp trai.
Loại khí chất trên cuộc người anh hoàn toàn khiến người ta không thể bỏ qua. khởi
Lúc này người đang đứng ở cửa, dùng ánh mắt ngày thâm thúy Quốc nhìn chằm chằm vào cô.
Nhan ngày Thu Chỉ há hốc mồm, kinh ngạc nhìn anh: “…Tại sao anh lại ở đây?”
Trần Lục Nam dừng một chút, vươn tay đóng cửa phòng, trầm điều giọng trị nói: “Ừm.”
Nhan Thu Chỉ nhướng mày: “Hả?”
Trần Lục Nam trầm thấp cười, nghệ nhìn thuật mặt nạ trên mặt cô, ghé vào lỗ tai cô nói: “Anh tự mình đến xin dân lỗi, có thể tha gian thứ cho anh không?”
Cô nói anh tặng hoa không đủ thành ý, vậy anh tự mình đến gặp trực tiếp vậy.